+-

Recent Topics

đễ dành by tuyetvan
March 28, 2024, 11:39:19 pm

cháu ngoại :) by tuyetvan
March 28, 2024, 11:35:14 pm

Bang Bang Bang by tuyetvan
March 28, 2024, 11:33:18 pm

Hỏi thăm với nick Quốc Hùng. by Huệ Từ
March 28, 2024, 10:59:25 pm

Sức khoẻ và đời sống by MHTL
March 28, 2024, 09:58:34 pm

Truyền giáo hay Truyền đạo? by MHTL
March 28, 2024, 09:55:14 pm

Tự sự... by Tử Quân
March 28, 2024, 08:43:52 pm

CG/TL by MHTL
March 28, 2024, 07:02:36 pm

Nhạc Đạo by MHTL
March 28, 2024, 06:02:20 pm

Gởi ... bạn hiền by Quốc Hùng
March 28, 2024, 02:57:49 pm

Cốt Lơi Của Đạo by Huệ Từ
March 28, 2024, 01:32:03 pm

Vai tṛ của Chúa Thánh Thần by MHTL
March 28, 2024, 02:15:27 am

Lời hay Ư cũng hay by MHTL
March 28, 2024, 02:01:14 am

LỄ PHỤC SINH by Quốc Hùng
March 27, 2024, 11:42:16 pm

Sự thật by Tử Quân
March 27, 2024, 11:03:10 pm

Đường con theo Chúa by River Rose
March 26, 2024, 11:19:18 am

Kễ chuyện "h́nh sự" by Quốc Hùng
March 26, 2024, 08:48:03 am

Nhạc t́nh by Quốc Hùng
March 25, 2024, 06:51:46 pm

Nhảm by Tử Quân
March 25, 2024, 05:45:39 pm

Một góc buồn !!! by Ngoc Han
March 24, 2024, 02:04:35 am

Muốn ăn th́…. by River Rose
March 23, 2024, 01:46:28 pm

Music in the 60's 70's 80's by tuyetvan
March 20, 2024, 09:06:33 pm

Hát Cho Nhau Nghe by VươngVấn
March 19, 2024, 01:35:42 pm

Ḍng Thơ Nhạc Trích Đoạn by NTS
March 19, 2024, 01:20:03 am

Quora Collections by tuyetvan
March 18, 2024, 07:44:47 pm

Nguồn Cảm Hứng - Inspiration by VươngVấn
March 17, 2024, 12:11:25 am

Đức Phật Như Lai đă tạo ra thế gian là một thế giới kiên toàn by Huệ Từ
March 16, 2024, 12:48:26 pm

Những thảm kịch trong lịch sữ by tuyetvan
March 16, 2024, 10:53:27 am

Việt Nam Cộng Hoà by tuyetvan
March 15, 2024, 11:26:24 pm

Relax - Cười by tuyetvan
March 13, 2024, 08:57:23 pm

Author Topic: Những câu chuyện nhân văn và thú vị  (Read 270 times)

0 Members and 1 Guest are viewing this topic.

Offline Autumn Breeze

  • Full Member
  • ***
  • Posts: 150
  • dưới những khung trời gió
    • Vườn Hoa Việt
Những câu chuyện nhân văn và thú vị
« on: August 09, 2021, 12:37:20 am »
Một câu chuγện t́nh γêu thật cảm động, dù không muốn khóc nhưng em vẫn rơi nước mắt....



Câu chuγện kể của một người Phụ nữ Saigon trước năm 1975 – Một câu chuγện t́nh đầγ cảm động của chị trong thời li loạn.

Lần đầu gặρ anh, chị mới 16 tuổi, nhỏ xíu, tóc bó đuôi gà, đôi môi mỏng lém lỉnh. Hôm ấγ ba chị đưa về nhà một thanh niên trẻ người Mỹ, giới thiệu người ρhụ tá của ḿnh với gia đ́nh, anh đă nh́n chị không chớρ mắt…

Đến khi chị vênh mặt hỏi anh: “Tôi có chỗ nào không ổn…?" Anh mới ngượng ngùng sực tỉnh, lí nhí… nói câu xin lỗi !

Không biết sao anh bị chị thu hút, đến mất hồn, mất vía, c̣n chị th́ tỉnh rụi, chẳng để ư ǵ đến anh chàng người Mỹ đồng nghiệρ của ba ḿnh. Sau đó anh hỏi ba chị thuê hẳn một tầng lầu trên cùng để ở, th́ chị và anh gặρ nhau mỗi ngàγ… Sống chung nhà nhưng đường ai nấγ đi, đối với chị, anh là đồng nghiệρ của ba, người lớn rồi, nên chị không coi anh như bạn bè của ḿnh. Nhưng rồi chị cũng biết anh mới 24 tuổi, đến từ Washington DC, nhiệm sở ở Vietnam nàγ là công việc đầu tiên của anh sau khi tốt nghiệρ Đại học. Tuγ c̣n bỡ ngỡ với xă hội Vietnam, nhưng lạ một điều là anh nói tiếng Việt giọng Bắc rất chuẩn và lưu loát như được Đào tạo qua trường lớρ đàng hoàng. Anh ít nói, nghiêm nghị, nhưng mỗi lần gặρ chị, anh lúng túng, mặt màγ đỏ gaγ, làm chị nổi tính nghịch ngợm, muốn trêu anh. Có lần trong bữa ăn, chị đưa cho anh quả ớt tṛn đỏ, rất đẹρ, chị bỏ nguγên một trái vô miệng và nói với anh : "Ngon lắm …!” Và bảo anh ăn thử … Anh tưởng thật, Ьắt chước chị, bỏ vô miệng nguγên trái, nhai rốt rột.., rồi anh sặc, anh ho, anh khóc …c̣n chị nhả trái ớt ra, ôm bụng cười ngặt nghẽo. Anh caγ quá, có ư giận, cầm cốc nước bỏ lên lầu một mạch.

Đến tối không thấγ anh xuống, thấγ cũng Ϯộι nghiệρ, chị sai cậu em bưng lên cho anh lγ nước đậu nành tạ Ϯộι, nhưng cậu em xuống nói anh ấγ không có ở trên lầu, đi đâu rồi. Chị có ư đợi , muốn thử coi sau khi ăn trái ớt, mặt mũi anh ra sao. Nhưng mấγ ngàγ liền anh không về, nghe ba nói với mẹ là anh đi công tác. Cả tuần không gặρ, chị bỗng thấγ thiếu thiếu, chị nghĩ có lẽ tại ḿnh chơi ác với người ta nên ḿnh thấγ có lỗi, áγ náγ đó thôi.

Tuần sau anh về, bước vô nhà thấγ chị, c̣n tức nên vờ như không thấγ, anh ҳάch Vali đi thẳng lên lầu, từ đó anh luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng làm chị thấγ tự ái ghê gớm.

Một hôm chị đang học thi tú tài, ban đêm ở trường thàγ Hai Ngô về, từ đường Nguγễn Huệ đạρ xe về tới nhà chị cũng thấγ khá xa. Vừa tới góc ngă ba hơi tối, xe chị tự nhiên trở chứng, ρhải dắt bộ về, đường tối chị thấγ sợ ma. Vừa đi vừa run, vậγ mà xui khiến sao gặρ anh đang Lái xe đi ngang mặt, tài thật , anh nhận ra chị ngaγ và “de“ xe ngược lại. Dù đang giận, nhưng chị cũng để anh giúρ, đem xe về nhà, Trên đường về anh không nói, chị cũng không (đang hờn mát mà ). Gần tới nhà, anh quaγ qua nhẹ giọng hỏi chị :

"Sao em ghét tôi quá thế ?”

Bị hỏi bất th́nh ĺnh, chị ấm ớ : “Tôi có ghét anh đâu!”

Anh nh́n vào mắt chị : “Thế sao em vẫn muốn tôi khóc , để em cười?”

Tự nhiên chị thấγ lúng túng. Maγ quá tới nhà, chị cảm ơn rồi vội vă xuống xe vào nhà, để anh ngẩn ngơ nh́n theo…

Đêm ấγ lạ ghê, không ngủ được, chị cứ thấγ đôi mắt như hai ánh sao của anh chậρ chờn trước mặt, lần đầu tiên chị bị mất ngủ v́ một chàng trai. Sáng ra, trước khi đi học, chị cố ư chờ xem có gặρ anh không, nhưng không gặρ, đến giờ chị ρhải đi học rồi. Chiều về chị cũng không gặρ. Ba chị nói, anh về nước có chuγện gấρ, mấγ ngàγ anh không có ở nhà, chị như người mất hồn, cứ đi ra đi vô, ăn ngủ không γên…

Đến khi anh về, vừa thấγ anh bước vô từ cửa, chị mừng như Ьắt được vàng, ánh mắt long lanh, chị cười nói huγên thuγên. Anh bỏ Vali xuống, âu γếm nh́n chị và cuối cùng hỏi chị một câu :” Em nhớ tôi lắm hả ?”

Câu hỏi bất ngờ làm chị khựng lại mấγ giâγ, đỏ mặt, xấu hổ … như ăn trộm bị Ьắt quả tang! Chị vờ có việc kiếm cớ bỏ đi.

Sinh nhật 17 tuổi của chị, chị mời bạn bè tới nhà chơi, một đám choai choai con nít, nói cười ầm ĩ. Tới tối tiệc tan, lúc về ρḥng ở lầu hai, chị đă thấγ anh đứng đó, trong bóng tối, ch́a ra cho chị một bó hồng, rồi anh lặng lẽ bỏ đi . Ôm bó hoa , chị hồi hộρ … Về ρḥng , cả đêm chị cứ ngắm bó hoa , từng cάпh hồng nhung mềm mại, đẹρ ơi là đẹρ! Mở ra trong cάпh thiệρ mỏng có bức thư ngắn kèm theo :

“Em của tôi

Lần đầu gặρ em, em đẹρ như một bức tranh

Lần thứ hai gặρ, em ϮιпҺ quái như một con mèo

Lần thứ ba gặρ, con mèo ᵭάпҺ cắρ trái tιм tôi

Bâγ giờ, tôi Ьắt đền …em để trái tιм tôi ở đâu?

Tôi muốn xin em trả lại …!”


Trời đất! Giờ ρhải làm sao đâγ  Đọc xong bức thư, chị tái mặt. Lại cả đêm trằn trọc, sáng dậγ, chị không dám ra khỏi ρḥng, lỡ gặρ anh th́ biết ăn nói làm sao?

Mối t́nh của chị Ьắt đầu như vậγ, dễ tҺươпg và nhẹ nhàng.

Năm ấγ chị thi Tú tài IBM lần đầu ở Qui Nhơn. Tràn đầγ tự tin, chị xúc tiến thủ tục đi du học.

Nhưng một sáng đầu năm 1975, anh đi Saigon họρ khẩn cấρ và không trở về. Toàn bộ nhân viên Ngoại giao Mỹ được lệnh rút khỏi miền nam Vietnam. Anh gọi điện cho ba chị, xin ông đưa cả gia đ́nh đi, anh sẽ sắρ xếρ chuγến baγ, nhưng ba chị không chịu! Anh lại xin ba chị cho cưới chị để đưa chị theo nhưng ba chị đời nào chịu để con gáι ông lấγ Mỹ!

Những chi tiết nàγ chị không hề haγ biết, cứ thấρ thỏm chờ và trong ḷng thầm trách anh sao nỡ bỏ đi không một lởi từ giă …!

Biến cố năm 75 ậρ tới, ba chị đi ŧù, nhà cửa bị tịch biên hết, giấc mộng du học của chị vỡ tan. Cả gia đ́nh chị tan tác như những chiếc lá rơi rụng cuối Thu, chị buồn đau một thời gian dài…

Rồi chị cũng gượng dậγ giúρ mẹ bôn ba, buôn bán nuôi đàn em dại. Và chị lấγ chồng, hai vợ chồng tương đối hạnh ρhúc nhưng lại gặρ ρhải bà mẹ chồng khắc nghiệt nên làm chị kiệt quệ cả ϮιпҺ thần lẫn thể ҳάc. Chị thất vọng về chồng ḿnh, v́ anh rất sợ mẹ, không bảo vệ được chị, dù chị bụng mang dạ chửa vẫn ρhải làm việc quần quật không khác ǵ con ở, nên với chồng, chị có ρhần oán trách và t́nh cảm chị dành cho chồng có ρhai nhạt đi ít nhiều. Đứa con gáι ra đời cũng không cứu văn được vấn đề. Mẹ chồng lúc nào cũng ch́ chiết, hà khắc với chị, chị cô đơn trong gia đ́nh nhà chồng, đến nỗi có lần chị xin chồng li dị , v́ thấγ ḿnh khổ quá , chịu không nổi nữa!

Nhưng rồi chị ρhát hiện ḿnh mang thai đứa con thứ hai. Đành vậγ, có những lúc buồn, chị ôm con mà nhớ quaγ quắt về anh, với những tҺươпg γêu cũ. Sau nàγ chị đă biết rơ câu chuγện do ba chị trước khi đi ŧù, đă kể lại với giọng ân hận : “… Biết vậγ ba gả con cho nó!” Khi chị biết anh đă t́m đủ mọi cách có thể để đưa chị đi nhưng t́nh trạng hỗn loạn lúc bấγ giờ, anh không làm sao hơn được, chị tin chắc anh cũng đau ḷng như chị, khi đành ρhải xa nhau. Và chị chấρ nhận số ρhận, không c̣n oán trách anh nữa. Sau đó không lâu, có một người lạ mặt tới đưa cho má ít tiền kèm địa chỉ và số Điện thoại của anh ở bên Mỹ. Chị cầm đọc mà hai hàng nước mắt chảγ dài, chẳng biết để làm ǵ, nhưng chị vẫn cất kĩ địa chỉ và số Điện thoại của anh, để thi thoảng lấγ ra nh́n, mà ḷng buồn vời vợi ...

Mang thai lần nàγ chị γếu hẳn, thai 7 tháng mà bụng chị nhỏ xíu, thân h́nh gầγ khô như que củi, đôi lúc nh́n vô gương chị không nhận ra ḿnh, đứa con gáι xinh đẹρ, nhí nhảnh, năng động năm xưa đâu rồi nhỉ ?

Bỗng một tối chồng chị về, mẹ con thầm th́ to nhỏ, có chuγến đi vượt biên. Mẹ chồng muốn mẹ con chị ở lại, để chồng đi một ḿnh, nhưng anh nhất quγết không chịu, đi th́ ρhải đi cùng. Lần đầu tiên chị thấγ anh cương quγết đến thế ! Và cuối cùng mẹ chồng cũng ρhải nhượng bộ. Vậγ là vợ chồng, con cái chị dắt díu nhau ra khơi. Tàu gặρ băo, giông tố tưởng như đă nhấn ch́m con tàu mấγ lượt, vậγ mà trời tҺươпg, maγ sao con tàu rách nát vẫn c̣n tiếρ tục chạγ. Nhưng mấγ hôm sau nữa th́ máγ hư, hết nước, hết thức ăn và lênh đênh vô định trên biển … môi nứt nẻ, rớm мάu, sức tàn lực kiệt. Mấγ lần chị hôn mê tưởng chừng như không bao giờ tỉnh lại. Trong cơn mộng mị, chị thấγ ḿnh về lại ngàγ mới lớn, vui tươi nhí nhảnh bên anh, những ngàγ lăng mạng, tươi đẹρ, nhuộm xanh cả bầu trời. H́nh như giấc mơ đă giúρ chị thêm chút sức lực. Và trời tҺươпg, chị đă thấγ ḿnh mở mắt, để thấγ đứa con gáι bé bỏng ngủ vùi trong ḷng ḿnh và đứa con trong bụng có lúc quẫγ đạρ.

Có lẽ nhờ đó mà ư chí ρhải sống trong chị trỗi dậγ mạnh mẽ, nhưng tới lúc gặρ được tàu cứu th́ chị một lần nữa ch́m sâu vào hôn mê ! Không biết bao lâu, khi chị tỉnh dậγ đă thấγ ḿnh nằm trong Ьệпh xá xa lạ, tâm trí hoang mang, mơ hồ …! Qua người γ tά bản xứ, chị được biết đâγ là ḥn đảo thuộc Mă Lai. Biết ḿnh đă tới được bến bờ tự do nhưng v́ quá γếu, chị lại hôn mê. Trước khi ngất, không hiểu sao trong tiềm thức, như một lời trăn trối, chị rút cái địa chỉ & số Điện thoại của anh được giấu trong lai áo, đưa cho cô γ tά, nhờ ᵭάпҺ giùm điện tín cho người nàγ, nói chị đang gặρ пα̣п ở đâγ.

Qua hôm sau, trong cơn thậρ Ϯử nhất sinh, cái thai có triệu chứng sinh non, mà chị lại quá γếu. Bác sĩ đang lo lắng, không biết có cứu nổi cả mẹ lẫn con không? Trong cơn mê, chị nghe thấγ tiếng khóc của chồng và cảm giác hơi ấm bàn taγ nhỏ nhắn của đứa con gáι bé bỏng vuốt ve trên mặt, chị như được hồi sinh lần nữa. Bác sĩ quγết định mổ.

Như một cơn gió lốc, anh của những ngàγ tháng xưa cũ, vẫn cao gầγ, dáng thư sinh, tuγ khuôn mặt bơ ρhờ, mái tóc nâu rối bời và cặρ mắt xanh lơ, giờ đă không c̣n sáng như hai v́ sao nữa, bởi từ lúc anh nhận được điện tín, liên lạc được với Liên Hợρ Quốc để ҳάc minh, anh đă không hề chợρ mắt …

Chuγến baγ tốc hành đă đưa anh tới ḥn đảo nhỏ nàγ, và giờ đâγ đang đứng nh́n chị bé bỏng, hôn mê trên giường Ьệпh. Trước khi đi qua đâγ, trong đầu anh không hề nghĩ tới chị đă có chồng, con và một babγ nữa sắρ chào đời.

Đứng đó nh́n chị, anh đau đớn, xót xa, đầu óc anh tràn đầγ ҳúc ᵭộпg, Anh tự véo taγ ḿnh mấγ lần, để biết chắc đâγ không ρhải là một giấc mơ. Khoảnh khắc đau đớn, ngỡ ngàng rồi cũng qua đi. Anh thảo luận với bác sĩ, nói chuγện với chồng chị, giới thiệu sơ sơ về ḿnh và anh khẩn cấρ liên lạc với Ьệпh viện lớn nhờ giúρ đỡ. Ngaγ ngàγ hôm đó, chị được trực thăng chuγển về Ьệпh viện lớn ở thủ đô Kuala Lumρur, với sự chăm sóc đầγ đủ nhất. Chị được cứu sống, cả mẹ lẫn con. Biết chị đă vượt qua cơn пguγ Һιểм, ḷng anh rộn ră. Đứng bên ngoài ρḥng nh́n, nh́n đứa bé gáι sinh non, lớn hơn con mèo một chút ngọ nguậγ trong ℓồпg kính, cảm giác tràn ngậρ tҺươпg như chính con ḿnh. Anh ngỏ lời với chồng chị , xin làm cha đỡ đầu của đứa bé. Trước hôm về lại Mỹ, anh và chị lần đầu nói chuγện trực tiếρ với nhau ở Ьệпh viện, khi chị đă tỉnh táo. Bên giường Ьệпh, nh́n chị ốm xanh như tàu lá! Ánh mắt γêu tҺươпg, như ngàn lời muốn nói, nhưng anh biết, có rất nhiều điều cần ρhải giữ lại cho riêng ḿnh.

Chị nh́n anh cảm kích, biết ơn. Những thứ nàγ có ư nghĩa ǵ với những điều chị đang chất chứa trong ḷng. Cũng như anh, chị biết ḿnh không thể nói haγ biểu lộ ra những ǵ ḿnh đang nghĩ , tự nhủ ḷng … ρhải quên thôi! Ánh mắt nh́n nhau thăm thẳm như biển sâu, chị chỉ nói được một câu : “Em xin lỗi “!

“Có những niềm riêng một đời giấu kín

Như rong rêu ch́m đắm trong biển khơi

Có những niềm riêng một đời câm nín

Nên khi xuôi taγ c̣n chút ngậm ngùi …”

Trước lúc chia taγ, anh trao riêng cho chồng chị một ρhong b́, bên trong có một sấρ tiền mặt. Chồng chị tự ái, không nhận, nhưng anh cứ Ьắt chồng chị ρhải nhận, anh nói :” Cứ coi như tôi cho mượn, sau nàγ anh có th́ trả lại tôi …”! Bốn tháng sau, giữa năm 1980 gia đ́nh chị chính thức định cư ở San Jose, California, Mỹ.

Thời gian qua nhanh, hai năm sau đó chị có thêm một thằng cu tí ra đời. Nh́n ba đứa con mỗi ngàγ mỗi lớn, giờ chị đă b́nh thản hơn, sóng gió trong ḷng đă dịu đi nhiều. Mỗi năm đến ngàγ Lễ lớn haγ sinh nhật của các con chị , anh đều gửi thiệρ, gửi quà. Nhưng hai bên không ai nói chuγện trực tiếρ, chị thấγ vậγ cũng tốt, thôi th́ cố coi như “chỉ là giấc mơ qua“! Hai vợ chồng chị đều đi học lại, có nghề nghiệρ ổn định và đời sống kinh tế vững vàng. Món tiền 3 ngàn USD năm xưa, chồng chị đă gửi lại cho anh sau 3 năm tới Mỹ. Nợ tiền th́ trả được … nhưng nợ T́nh th́ sao? Có một điều làm chị bứt rứt là anh không lấγ vợ, ngoài 40 tuổi mà anh vẫn ᵭộc thân. Công việc của anh đi nhiều, và anh luôn lấγ công việc bận rộn làm vui …

Mẹ anh thỉnh thoảng nói chuγện với chị qua Điện thoại, bà tҺươпg chị như con dù chưa một lần gặρ mặt , tuγ nhiên bà biết chị qua tấm ảnh trong ρḥng anh. Những ǵ bà nói thường làm chị buốt nhói trái tιм, làm chị cảm động đến khóc được , và qua bà, chị biết được toàn bộ cuộc sống của anh. Hai người đàn bà, cùng nắm giữ trái tιм một người đàn ông. Chị gọi bà bằng Mẹ, các con chị gọi bà là bà ngoại. Một chiều mùa Thu, bà gọi cho chị biết anh đang ốm nặng. Chị muốn đi thăm lắm nhưng v́ công việc làm không thể nghỉ, hơn nữa có những lí do tế nhị mà chị không đi được. Chị chỉ có thể gửi gửi một b́nh hoa thật đẹρ vào Ьệпh viện cho anh .

Hôm biết anh xuất viện, chị gọi điện thăm nhưng anh c̣n γếu, chưa nói chuγện được. Mẹ anh vừa khóc vừa nói với chị : “Con biết không? Họ hàng, bạn bè, đồng nghiệρ gửi hoa tới Ьệпh viện rất nhiều nhưng đến lúc xuất viện, ngồi trên xe lăn, c̣n rất γếu mà nó chỉ ôm khư khư b́nh hoa của con, đem về nhà để trên đầu giường …” Chị khóc !

Hai năm sau, đang giờ làm việc, mẹ anh gọi báo tin anh hấρ hối, cuộc giải ρhẫu Tim không thành công. Chị bỏ hết công việc lên thăm anh lần cuối, đi cùng chị có con bé giữa, đứa bé năm nào nhờ anh mà được sống sót …Nh́n anh thoi thóρ trên giường Ьệпh, chị khóc như chưa bao giờ được khóc, lần đầu và cũng là lần cuối, chị khóc tҺươпg cho t́nh γêu của anh và chị. Khóc tҺươпg cho người đàn ông đă γêu chị bằng t́nh γêu bền bỉ, không bao giờ ngưng nghỉ, chưa hề đ̣i hỏi ở chị bất cứ một điều ǵ. Trong giâγ ρhút hiếm hoi, tỉnh táo, anh b́nh thản nh́n chị với ánh mắt ngậρ tràn γêu tҺươпg …Anh cười, bảo chị đừng buồn, đời sống có sinh, có Ϯử. Anh cảm ơn Thượng đế, đă cho anh gặρ và γêu chị. Chị đau đớn nghẹn lời, cũng chỉ nói được một câu : ” Em xin lỗi “ .

Ánh mắt xanh lơ, cái nh́n đằm thắm, anh thu hết tàn lực nói với chị rằng : ” Nếu có kiếρ sau, xin em đừng nói câu xin lỗi!”

Rồi anh trút hơi thở cuối cùng.

Đám tang anh vào một ngàγ đầu Đông … buồn. Anh ra đi ở tuổi 46.

Chị trở về cuộc sống thường ngàγ! Thế gian nàγ từ naγ thiếu vắng anh nhưng trong ḷng chị, anh vẫn có một chỗ đặc biệt dành riêng.

Ba tháng sau đám tang anh, chị nhận được thư mời của Luật sư, sẵn dịρ chị baγ lên thăm mẹ anh, bà đă già đi nhiều sau cái cҺết của con trai .

Hôm mở di chúc của anh, chị mới biết cả ba đứa con chị đều có ρhần trong tài sản của anh để lại. Số tiền không nhiều nhưng dư đủ cho ba đứa vào học trong những trường Đại học danh tiếng nhất.

Chiều tàn, bên ngôi mộ anh, chị lặng lẽ thầm th́ những lời tҺươпg γêu mà lúc anh c̣n sống chị đă không thể nói. Theo gió, chị gửi tới anh, những lời của một t́nh γêu, mà chị biết kiếρ nàγ và … cho tới kiếρ sau chị vẫn ao ước được có, cũng như được gặρ lại.

Văng vẳng bên tai chị nghe có tiếng anh th́ thầm : ”NẾU CÓ KIẾP SAU, XIN EM ĐỪNG NÓI CÂU XIN LỖI!


Nguồn và ảnh sưu tầm
Những câu chuyện thú vị ncctv.net
🌸 Cô Chủ Nhà Vườn Hoa Việt 🌸

Share on Facebook Share on Twitter

Like Like x 2 View List

Offline Autumn Breeze

  • Full Member
  • ***
  • Posts: 150
  • dưới những khung trời gió
    • Vườn Hoa Việt
Re: Những câu chuyện thú vị
« Reply #1 on: August 09, 2021, 11:47:06 pm »
LỜI HỨA -“Làm việc tốt không cần báo đáp, chỉ cần bạn hứa với tôi rằng nếu gặp người khác khó khăn hăy hết ḷng giúp đỡ họ”

Một người phụ nữ mù bắt taxi tới một ṭa nhà. Lúc đến nơi, đồng hồ hiển thị số tiền là 100 ngàn đồng. Tài xế taxi dẫn cô vào chỗ an toàn rồi nói: “Tôi không thu tiền của cô, bởi v́ so với cô th́ việc kiếm tiền của tôi chắc là dễ dàng hơn”.

Vừa đúng lúc này, từ trong khu cư xá, người đàn ông có dáng vẻ của một ông chủ đi ra. Ông cũng lên chiếc xe taxi đó rồi đi. Trên đường, hai người đàn ông vui vẻ chuyện tṛ cùng nhau. Khi xuống xe, đồng hồ hiển thị số tiền là 100 ngàn đồng nhưng người đàn ông lấy ra số tiền 200 ngàn và nói: “Tiền này bao gồm cả số tiền của người phụ nữ lúc năy. Tôi cũng không phải vĩ đại ǵ, nhưng chắc là việc kiếm tiền cũng dễ dàng hơn cậu một chút, hy vọng cậu có thể tiếp tục làm việc tốt!”.

Vào đêm băo tuyết ở Texas, nước Mỹ, chàng trai tên Kress đi ô tô và bị mắc kẹt tại khu băo tuyết. Anh ta vô cùng lo lắng, nhưng đúng lúc ấy, một người đàn ông đi qua thấy được t́nh cảnh này, liền không nói năng ǵ mà dùng ngựa của ḿnh kéo ô tô của Kress về thị trấn nhỏ. Sau đó, Kress cảm kích và lấy ra rất nhiều tiền đưa cho người đàn ông này để tỏ ḷng biết ơn. Song, ông ta nói: “Tôi giúp cậu không cần báo đáp, tôi chỉ mong cậu hứa với tôi một điều, lúc gặp người khác khó khăn phải hết ḷng giúp đỡ họ”.

V́ thế sau này, Kress luôn chủ động giúp đỡ rất nhiều người. Hơn nữa mỗi lần giúp ai đó, anh ta lại nhắc lại câu mà người đàn ông đó đă nói với ḿnh. Nhiều năm sau, khi Kress đột nhiên bị mắc kẹt trong trận lũ quét trên ḥn đảo, một nam thanh niên đă liều ḿnh cứu sống anh. Lúc Kress cảm ơn thanh niên kia, không ngờ cậu ta cũng nói một câu giống y như câu mà Kress đă nói vô số lần: “Tôi giúp ông không cần báo đáp nhưng muốn ông hứa…”.

Kress cảm thấy thật ấm áp và thầm nghĩ: “Hóa ra, ḿnh đă tặng t́nh yêu thương cho nhiều người và cuối cùng nó đă thông qua cậu thanh niên này mà trả lại. Những việc tốt mà ḿnh đă làm trong cuộc đời, cuối cùng ḿnh cũng sẽ được nhận lại mọi thứ”.

Nếu bạn có may mắn đọc được lời hứa này, xin vui ḷng chuyển tiếp tới bạn bè và người thân của ḿnh. Tôi tin rằng có rất nhiều người cần sự giúp đỡ của chúng ta và chính nghĩa sẽ được lan truyền, bởi v́ suy cho cùng việc tốt, việc thiện mà mọi người làm ở hiện tại cũng v́ tương lai của bản thân.

“Làm việc tốt không cần báo đáp, chỉ cần bạn hứa với tôi rằng nếu gặp người khác khó khăn hăy hết ḷng giúp đỡ họ”. Hy vọng rằng bạn cũng hoàn thành được lời hứa này và lại chuyển tiếp nó cho người tiếp theo, tin rằng xă hội này sẽ tốt đẹp hơn rất nhiều.


Nguồn sưu tầm
Những câu chuyện thú vị ncctv.net
🌸 Cô Chủ Nhà Vườn Hoa Việt 🌸
Like Like x 2 View List

Offline Autumn Breeze

  • Full Member
  • ***
  • Posts: 150
  • dưới những khung trời gió
    • Vườn Hoa Việt
Re: Những câu chuyện thú vị
« Reply #2 on: August 12, 2021, 10:11:16 pm »
Câu chuyện về miếng bánh ḿ cháy và bài học đắt giá về t́nh vợ chồng, tuyệt đối đừng bỏ qua!

“Khi tôi lên 8 hay 9 tuổi ǵ đó, tôi nhớ thỉnh thoảng mẹ tôi vẫn nướng bánh ḿ cháy khét.

Một tối nọ, mẹ tôi về nhà sau một ngày làm việc dài và bà làm bữa tối cho cha con tôi. Bà dọn ra bàn vài lát bánh ḿ nướng cháy, không phải cháy xém b́nh thường mà cháy đen như than.

Tôi ngồi nh́n những lát bánh ḿ và đợi xem có ai nhận ra điều bất thường của chúng và lên tiếng hay không. Nhưng cha tôi chỉ ăn miếng bánh của ông và hỏi tôi về bài tập cũng như những việc ở trường học như mọi hôm. Tôi không c̣n nhớ tôi đă nói ǵ với ông hôm đó, nhưng tôi nhớ đă nghe mẹ tôi xin lỗi ông v́ đă làm cháy bánh ḿ. Và tôi không bao giờ quên được những ǵ cha tôi nói với mẹ tôi:

“Em à, anh thích bánh ḿ cháy mà.”

Đêm đó, tôi đến bên chúc cha tôi ngủ ngon và hỏi có phải thực sự ông thích bánh ḿ cháy. Cha tôi khoác tay qua vai tôi và nói:

“Mẹ con đă làm việc rất vất vả cả ngày và mẹ rất mệt. Một lát bánh ḿ cháy chẳng thể làm hại ai con ạ, nhưng con biết điều ǵ thực sự gây tổn thương cho người khác không? Những lời chê bai trách móc cay nghiệt đấy.”

Rồi ông nói tiếp: “Con biết đó, cuộc đời đầy rẫy những thứ không hoàn hảo và những con người không toàn vẹn.
Cha cũng khá tệ trong rất nhiều việc, chẳng hạn như cha chẳng thể nhớ được sinh nhật hay ngày kỷ niệm như một số người khác. Điều mà cha học được qua nhiều năm tháng, đó là học cách chấp nhận sai sót của người khác và chọn cách ủng hộ những khác biệt của họ. Đó là ch́a khoá quan trọng nhất để tạo nên một mối quan hệ lành mạnh, trưởng thành và bền vững con ạ. Cuộc đời rất ngắn ngủ để thức dậy với những hối tiếc và khó chịu. Hăy yêu quư những người cư xử tốt với con, và hăy cảm thông với những người chưa làm được điều đó.”



Nguồn sưu tầm
Những câu chuyện thú vị ncctv.net
🌸 Cô Chủ Nhà Vườn Hoa Việt 🌸
Like Like x 2 View List

Offline Autumn Breeze

  • Full Member
  • ***
  • Posts: 150
  • dưới những khung trời gió
    • Vườn Hoa Việt
Re: Những câu chuyện thú vị
« Reply #3 on: August 12, 2021, 10:55:31 pm »
Cậu bé khờ khạo chọn 5 cent thay v́ 1 đô la, cả trường chế nhạo, c̣n cậu… trở thành Tổng thống Mỹ

Có một cậu bé người Mỹ tên Wilson, thoạt nh́n rất khờ khạo, do đó rất nhiều người trong thị trấn thích đùa với cậu, giống như là nhân vật hề mua vui cho mọi người.

Một ngày nọ, bạn cùng lớp của Wilson cầm trên tay một đồng 1 đô la và một đồng 5 cent, rồi hỏi Wilson là chọn đồng tiền nào.

Cậu bé Wilson lúc đó đă không cần suy nghĩ mà trả lời ngay: “Tớ chọn đồng 5 cent.”
Bạn học cười khoái trí nói: “Ha ha, cậu ấy không chọn 1 đô la mà lại chọn đồng 5 cent.”

Sau đó tất cả học sinh trong trường đă lan truyền nhau chuyện cười này.

Rất nhiều người đă không tin, sao Wilson lại ngốc đến vậy, họ đă đem tiền đến trước mặt Wilson để kiểm nghiệm, nhưng lần nào cũng nhận được cùng một kết quả.

Mỗi lần cậu đều nói: “Tớ muốn 5 cent.” Tất cả học sinh của trường đều dùng cách này để kiểm tra và sau đó mỗi người rời đi với nụ cười của sự hài ḷng.

Cuối cùng, câu chuyện đă đến tai của thầy giáo. Ở trước mặt Wilson, thầy giáo hỏi: “Chẳng lẽ tṛ không phân biệt được giá trị lớn nhỏ của đồng 1 đô la và 5 cent sao?”

Tṛ Wilson đáp: “Đương nhiên là tṛ biết rơ ạ. Nếu như tṛ chọn đồng 1 đô la th́ sẽ không có ai mang tiền đến để thử nữa, như vậy tṛ cũng không thể có nhiều đồng 5 cent như thế này.”

Người thầy nghe xong như nhận ra 1 điều khôn ngoan vĩ đại.

Wilson không đặt sự thông minh vào món lợi nhỏ mà suy nghĩ về cái ngốc của người thông minh. Nhiều năm sau, ông trở thành tổng thống thứ 28 của nước Mỹ.


Thomas Woodrow Wilson (December 28, 1856 – February 3, 1924) was an American politician and academic who served as the 28th president of the United States from 1913 to 1921



Nguồn sưu tầm
Những câu chuyện thú vị ncctv.net
🌸 Cô Chủ Nhà Vườn Hoa Việt 🌸
Like Like x 3 View List

Offline Khoa1221

  • Hero Member
  • *****
  • Posts: 656
  • Ngày nào t́nh xa , ta vẫn xin yêu măi một đời ...
Re: Những câu chuyện thú vị
« Reply #4 on: August 20, 2021, 09:40:22 am »
Truyện t́nh buồn

Cát Đằng, tên một loài hoa leo có màu xanh pha tím, mỏng mảnh. Bạn tôi cũng dịu dàng, mềm mại, quư phái như hoa.

Chúng tôi thân nhau từ thuở nhỏ, lúc c̣n học trường tiểu học Đoàn Thị Điểm trong Thành Nội. Hai đứa cứ thế lớn dần lên, lần lượt qua bên kia sông Hương học Đồng Khánh rồi Văn Khoa…

Nhà Cát Đằng nằm ở một góc nhỏ trên đường Mai Thúc Loan. Căn nhà cổ xưa như cuộc sống quan cách của gia đ́nh. Ba Cát Đằng làm công chức cao cấp của Ty Ngân khố Thành phố. Ông đặt cho con những cái tên thật đẹp của các loài hoa : Cát Đằng, Đỗ Quyên, Hoàng Lan…Mấy chị em sống khép kín như những con ốc trong bốn bức tường rêu.

Tôi, tên b́nh thường : An Nhiên, gia cảnh cũng “thường thường bậc trung”, tóc cắt kiểu Demi Garcon, tính t́nh đôi lúc ương bướng. Vậy mà chúng tôi thương nhau vô cùng. Chỉ có tôi dám bước qua hai cánh cổng sắt luôn khép kín trong tiếng sủa của con Berger để rủ Cát Đằng đi học. Cũng chỉ có tôi chiếm được ḷng tin của ba mạ Cát Đằng. Hai bác nghiêm nghị nhưng coi tôi như con. H́nh như hai bác xem tôi là một lá chắn bảo vệ cho cô con gái yếu ớt của ḿnh.

Chúng tôi đă có một thời thơ ấu thật đẹp và hồn nhiên. Những chiều mùa hạ dắt nhau vô con đường bên hông Đại Nội gần cà phê mụ Tôn, nhặt bông phượng đỏ về làm bướm. Những sáng mùa đông sương mù lạnh buốt chở nhau qua cầu Phú Xuân, gió hung hăng như muốn quật hai đứa xuống sông. Những đêm cùng học bài thi, em gái Đỗ Quyên đem vào pḥng cho hai chị chén chè hạt sen long nhăn mát rượi. Mạ Cát Đằng thường cười bảo tôi “Phải chi An Nhiên là con trai, bác gả Cát Đằng cho cháu.”

Tuổi dậy th́ hồn nhiên và mơ mộng. Cát Đằng đẹp, nhiều người tán. Tan học về bao nhiêu cái đuôi theo, măi cho đến cửa Hiển Nhơn mới chịu lui gót. Tôi như garde corps cho bạn. Những chàng sinh viên mê Cát Đằng, nhờ tôi làm chim xanh kèm theo nhiều món quà hậu hĩnh, trong số có cả con của một ông Trưởng Ty đang theo học trường Y. Nhưng tôi từ chối. Không ai hiểu bạn hơn tôi. Cát Đằng tâm sự : “Sao ḿnh thấy ông nào cũng nhẵn nhụi như Mă Giám Sinh. Ngó phát ớn!”. Người hùng trong tâm tưởng Cát Đằng phải bụi bụi như tài tử Charles Bronson, đêu đểu với bộ ria giống nụ cười của Clark Gable hoặc chí ít cũng phải lăng tử như Gregogy Peck trên chiếc Vespa cổ chở nàng công chúa Audrey Hepburn chạy khắp thành Rome trong Vacances Romaines… Thâm tâm tôi thấy bạn ḿnh quá lăng mạn. Biết t́m đâu ra người lư tưởng trong môi trường phố thị này?

Ấy thế mà một hôm thật bất ngờ, “người hùng” của bạn đă xuất hiện. Đó là một buổi sáng “đầy sương thu và gió lạnh” như trong văn Thanh Tịnh, đoàn Sinh Viên Sỹ Quan trường VBQGVN về Huế vào Đại Học Văn Khoa tuyển quân. Phải công nhận sự có mặt của họ như một hiện tượng trong sân trường xưa nay toàn áo dài, chemise , quần tây. Trong trang phục worsted thật đẹp, thật hào hùng mặt anh nào cũng sáng láng thông minh. Họ tŕnh bày thật ấn tượng về ngôi trường quân sự ở Đà Lạt ngang ngửa với Saint Cyr của Pháp, West Point của Mỹ. Đứng bên những chàng trai Văn Khoa “trói gà không chặt”, trông các anh cao to và đường đường khí thế. Nh́n qua cạnh ḿnh, tôi thấy Cát Đằng như trên mây. Nàng say sưa dán mắt vào anh SVSQ đang giới thiệu chương tŕnh đào tạo. Anh nói giọng Bắc pha chút Huế. Khi chàng ta đi từng bàn phát những tờ ảnh về ngôi trường cho sinh viên nam, Cát Đằng cũng nhoài người qua xin một tờ. Một thoáng ngạc nhiên trong mắt anh nhưng người SVSQ vẫn lịch sự trao tận tay nàng. Mắt hai người gặp nhau. Một cái ǵ đó thật lạ lần đầu tiên tôi thấy xuất hiện ở cô bạn ḿnh. Má nàng ửng hồng , ánh mắt long lanh, môi mọng ướt mềm…Chuông reo giờ ra chơi, hai người c̣n trao đổi với nhau suốt cả mười lăm phút bên hành lang Morin.

Ra về, tôi bảo Cát Đằng “ Ḿnh thấy h́nh như có Coup de Foudre”. Nàng yên lặng do dự một chút rồi bảo tôi : -“An Nhiên ơi, bạn có thương ḿnh không?”. Tôi ngạc nhiên : - “Tui không thương bạn th́ thương ai?” - “Vậy th́ chiều ni bạn xin mạ cho tui qua chơi nhà bạn hí - Được thôi mà”

Buổi chiều , tôi ngồi chờ bạn trên chiếc xích đu dưới giàn bông giấy. Nàng xuất hiện trong chiếc áo mousseline màu xanh trứng sáo, quần tây đen. Trông Cát Đằng xinh xắn làm sao. Hèn ǵ con ông Trưởng Ty mê nàng như điếu đổ. Ngồi nói chuyện với tôi mà mắt nàng nh́n ra cổng như ngóng trông ai…Và bốn giờ chiều. Một bóng người xuất hiện trước cửa. Anh chàng Sinh viên Vơ bị hồi sáng…Cô nàng thông minh thật, lấy địa chỉ nhà tôi làm nơi gặp gỡ.

Tôi không tin lắm vào duyên tiền định. Xưa nay, ba mạ vẫn hay nói tôi là kẻ cứng ḷng. Nhưng với cô bạn thân Cát Đằng th́ tôi nghĩ đó là một mối nhân duyên mà tôi là người góp phần dung túng, ủng hộ. Cô bạn tôi không phải là type người “ yêu cuồng sống vội”. Xưa nay nàng chưa hề cười với ai một nụ. Con nhà gia thế, kín cổng cao tường. Điều ǵ đă làm cho nàng dám vượt qua khuôn phép gia đ́nh và xứ Huế vốn dễ tiếng tăm?

Chàng sinh viên sỹ quan ấy tên H. đang theo học năm thứ ba trường Vơ bị. Anh gốc Bắc, di cư vào Nam năm 54, chọn Huế làm quê hương thứ hai. Anh sống cùng mẹ và chị gái bên Bến Ngự. Anh hơn chúng tôi năm tuổi, trước đây từng học MPC rồi mới quyết định ṭng quân. Đợt tuyển quân này là một cơ hội cho anh về thăm mẹ và số phận đưa đẩy để hai người gặp nhau.

Anh H. hiền, tính điềm đạm. Tôi chắc bạn tôi không chọn nhầm. Hai người có một tuần để hiểu nhau. Tôi nhiều lần qua nhà Cát Đằng xin cho bạn đi học nhóm , đi thảo luận… để rồi sau đó chở nàng lên đồi Thiên An, chùa Từ Hiếu hẹn ḥ. Trong khi hai người tṛ chuyện, tôi lặng lẽ đi dạo dưới những hàng thông hoặc ngồi đọc sách bên hồ Thủy Tiên để rồi sung sướng ngắm nh́n bạn sáng ngời trong hạnh phúc. T́nh yêu làm người ta đẹp ra. Anh H. đưa chúng tôi về thăm gia đ́nh. Căn nhà nhỏ nép ḿnh trong một khu vườn sum suê cây trái.Tiếng chim sâu kêu lách chách. Bà mẹ hiền lành mừng rỡ đón bạn của con; người chị gái tên Hương thương em vô hạn, chăm anh từng ly từng tư. Tôi mừng cho Cát Đằng.

Anh H. trở về Đà Lạt tiếp tục khóa huấn luyện. Nhà tôi trở thành địa chỉ cho hai người trao đổi thư từ. Những bức thư đều đặn hàng tuần. Cát Đằng có một cái hộp bánh CHOCOLATE h́nh chữ nhật .Đọc xong thư bạn cất vào đó và nhờ tôi giữ hộ. Cuộc t́nh vẫn nằm trong bí mật với gia đ́nh và bạn bè. Không ai biết ngoài tôi.

Gần cuối năm 1971, sau khi đọc xong lá thư có cái insigne rồng vàng ôm kiếm thiêng, Cát Đằng có vẻ suy tư. Bạn ngồi trầm ngâm trên chiếc xích đu trắng nh́n mông lung. Tôi mở lời : “Răng đó? Giận nhau hả?”. –“Không, có chi mô”. Lần này, bạn cầm lá thư về chắc để đêm nghiền ngẩm.

Con đường đến giảng đường sáng hôm sau như dài ra với sự yên lặng của Cát Đằng. Giờ English Grammar bạn dường như không nghe lời thầy John Schaffer giảng. Lúc ra chơi, đứng ở khung cửa sổ nh́n xuống đường Lê Lợi, Cát Đằng đưa bức thư cho tôi : “An Nhiên đọc đi !”.Tôi liếc nhanh qua bức thư với những lời yêu thương nồng thắm nhớ nhung chất ngất, hơi đỏ mặt v́ thấy ḿnh xâm phạm chuyện riêng tư của bạn. A, đây rồi. Cái lư do làm bạn tôi trăn trở hai ngày nay. Anh H. muốn bạn tôi có mặt trong đêm Lễ trao nhẫn truyền thống của SVSQ năm 3 trường Vơ Bị. Là răng? Cát Đằng đi Đà Lạt ư ? Tôi không thể h́nh dung được chuyện này. Không được. Chuyện quá nghiêm trọng với con gái Huế, nhất là với bạn tôi, một người chưa hề bước chân qua đèo Hải Vân.

Ánh mắt của Cát Đằng tha thiết: “ An Nhiên giúp ḿnh đi. Năn nỉ mà. Cam đoan không có chi xảy ra. Ḿnh đi ba ngày. Chỉ bạn mới có thể giúp ḿnh…”. Điều ǵ khiến một người con gái dịu dàng như Cát Đằng nẫy ra quyết định liều lĩnh thế ? Cái này gọi là sức mạnh của t́nh yêu đấy ư ? Xưa nay tôi vốn dị ứng với thứ tiểu thuyết lăng mạn của Quỳnh Dao và hoàn toàn không tin vào nhan đề một cuốn truyện của Lệ Hằng “ Chết cho t́nh yêu”. Không , không đựơc.

Hai đứa không nói chuyện với nhau suốt ba ngày. Nhưng cái vẻ ủ dột của Cát Đằng làm tôi thương xót. Anh H. cũng gởi cho tôi một bức thư ngắn. Anh bảo chính v́ xem Cát Đằng là người trăm năm nên anh muốn nàng có mặt trong buổi lễ trang trọng và ư nghĩa này. Anh chịu trách nhiệm về chuyến đi. Ḷng tôi mềm ra. T́nh yêu xét cho cùng cũng có cái lư của nó. Tôi trở thành kẻ đồng lơa trong cuộc hành tŕnh của bạn.

Vậy là tôi sang nhà xin ba mạ Cát Đằng cho hai đứa vào Đà Nẵng ăn cưới bà chị họ. Mạ bạn tỏ ra e ngại như tất cả những bà mẹ người Huế. Nhưng ba bạn thoáng hơn, h́nh như ông đang vui v́ mới trúng một cú affaire. Hơn nữa, chơi với Cát Đằng hơn mười mấy năm, gia đ́nh bạn tin tưởng tôi tuyệt đối.

Ba của bạn đích thân chở chúng tôi ra bến xe. Ông không thể ngờ rằng khi tới Đà Nẵng, việc đầu tiên của chúng tôi là đến ngay Air Việt Nam trên đường Độc Lập. Và chuyến bay DC six đưa Cát Đằng lên thành phố cao nguyên lúc hai giờ chiều để lại tôi ở lại với cơi ḷng như lửa đốt.

Ba đêm tôi ăn không ngon , ngủ không yên ở nhà bà chị. Tôi chắp hai tay cầu nguyện Chúa, Phật và tất cả các đấng siêu nhiên cho chuyến đi thuận buồm xuôi gió. Tôi hơi ân hận v́ đă lạc ḷng trước những giọt nước mắt của bạn. Có chuyện ǵ xảy ra với Cát Đằng chắc tôi không sống nổi...

Và chiều thứ hai tôi đă oà khóc tức tưởi khi thấy bạn bước ra từ chiếc Bus của Hàng không Việt Nam.

Nhưng quả thật, chưa bao giờ tôi thấy bạn xinh như vậy. Mặt Cát Đằng hớn hở như trăng rằm, môi cười rất tươi. Nàng ôm choàng lấy tôi , hôn lên má : - “Cám ơn An Nhiên. Chúng ḿnh cám ơn bạn vô cùng”. Những giận hờn trong tôi đều tan biến.

Trên chuyến xe ra Huế, Cát Đằng tíu tít kể cho tôi bao nhiêu chuyện . Thành phố hoa, những con dốc mù sương, chuyến xe ngựa ṿng quanh bờ hồ Xuân Hương và một tấm ảnh đầy ấn tượng. Dưới ánh đèn huy hoàng có hàng chữ Lễ trao nhẫn với hai cái dấu như hai vương miện, bên một cái nhẫn to được trang trí cách điệu lộng lẫy, bạn tôi âu yếm lồng vào tay anh H. chiếc nhẫn Vơ Bị. Họ như đôi tân lang và tân nương trong ngày cưới. Măi măi đây là một bí mật chỉ riêng ba người biết…

Thinh thoảng chúng tôi qua Bến Ngự thăm nhà anh H. Mẹ anh coi Cát Đằng như con dâu tương lai. Bà kể về tuổi thơ vất vả của anh từ khi di cư vào Nam, về lúc cha anh mất , về người con trai cả tên Hùng phải lưu lạc vào B́nh Dương kiếm sống. Có những đoạn xúc động, bà rươm rướm nước mắt. Cát Đằng ngồi kế bên bóp nhẹ tay bà. Một h́nh ảnh dễ thương làm sao. Bà c̣n dạy cho bạn tôi cách chế biến những món ăn mà con trai thích như canh cua rau đay, bún chả…

Cuối năm 1972 anh H. ra trường. Anh có mười ngày phép trước khi về tŕnh diện tại Sư đoàn 9 Bộ binh có biệt danh “ Mũi tên thép”, Bộ Tư Lệnh Sư đoàn đóng ở Vĩnh Long,Tư lệnh là Chuẩn Tướng Trần Bá Di. Chiến trường miền Trung đang sôi động với chiến dịch tái chiếm Cổ thành Quảng Trị. Đêm đêm tiếng đại bác ́ ầm từ phía Bắc vọng về. Thành phố Huế tràn ngập màu áo lính rằn ri .Cát Đằng có vẻ yên tâm với sự chọn lựa này dù hai người có xa nhau về không gian. Mười ngày, tôi phải ra sức bao biện cho bạn để họ có những giây phút hạnh phúc.

Rồi cũng đến lúc chia ly. Chúng tôi tiễn anh vào Nam. H́nh ảnh cuối cùng trong mắt tôi là cảnh chàng thiếu úy trẻ trai cầm chặt tay người yêu nói những lời từ biệt : “Em cười đi. Cát Đằng cười đi cho anh yên tâm. Anh sẽ về với em và sẽ thưa chuyện với ba mẹ”. Bạn tôi cười mà nước mắt hoen mi.

Như muốn làm Cát Đằng yên tâm, thư anh H. gởi về liên tục. Anh đóng quân ở Cao Lănh. Anh làm Đại đội trưởng một đại đội trực thuộc Tiểu đoàn 3 Trung đoàn 14. Anh nói về một vùng đất trù phú, những người dân miền Nam hồn nhiên, những đồng ruộng bạt ngàn, những cánh đồng chó ngáp… Anh ít kể chuyện chiến trường, chắc để người yêu bớt lo.

Nhà ông Trưởng Ty muốn dạm ngỏ Cát Đằng trước khi con trai đi du học. Cô bạn tôi nói với ba mạ “Con chưa muốn lấy chồng” nhưng sau đó cô gặp riêng chàng trai và bảo “Tôi có người yêu rồi. Anh đừng mất công” .Tội nghiệp anh chàng cứ đứng ngẩn ṭ te.

Cứ thế, những lá thư nối hai niềm vui. Cát Đằng mơ màng dự trù với tôi về tương lai. Một ngôi nhà với ngọn lửa ấm và những đứa con ngoan sẽ ra đời. Ước mơ trong tầm tay với. Tôi chia sẻ hạnh phúc với bạn bằng nụ cười bao dung.

Buổi chiều hai đứa ngồi trước sân hóng gió th́ một cánh chim sâu sa xuống trước mặt. Bạn tôi nâng nó lên, âu yếm vuốt ve “Tội nghiệp mày chưa. Chị nuôi em nhé!”. Mạ Cát Đằng đi từ nhà sau lên hốt hoảng: “Chim sa cá nhảy. Ăn nói bậy bạ”. Rồi bà lấy một nắm gạo muối tung ra sân. Bạn tôi le lưỡi “Mạ sao mê tín dị đoan. Thả con chim thấy tội bắt chết !”

***

Huế tháng chín. Mùa thu. Những trái thanh trà da đă rám vàng. Tôi chở Cát Đằng lên Nguyệt Biều chọn những trái thật ngon về cúng Rằm tháng Tám. Bạn không quên lựa một cặp thật đẹp để biếu mẹ anh H. chưng bàn thờ. Hai đứa ngồi tḥng chân xuống ḍng nước sông Hương trên bến đ̣ Dă Viên. Trời thật đẹp. Nắng vàng như mật . Gió hiu hiu. Cát Đằng thở dài “Phải chi có anh H ”. Tôi nguẩy vai “Rồi sẽ có ”.

Rẽ vào căn nhà dốc Bến Ngự. Cô bạn nhanh nhẹn nhảy chân sáo trên lối đi quen thuộc. Nhà vắng ngắt. Mùi hương trầm thoang thoảng trên bàn thờ . Chị Hương ngồi lặng trên ghế, nước mắt chảy quanh. Bạn tôi hốt hoảng: “Có chuyện chi rứa chị ? Mẹ mô rồi? ”. Chị Hương ̣a khóc: “ Mẹ với anh Hùng đi Vĩnh Long. Em ơi, thằng H.”…. Cát Đằng quỵ xuống đất.Tôi và chị Hương đỡ vội lên. Mặt bạn tái xanh, hơi thở ngắn như không c̣n sức sống. Tôi rót cho bạn một ly nước lọc rồi hỏi han chi tiết. Chị Hương kể cho tôi nghe trong tiếng sụt sịt. Anh Hùng từ B́nh Dương gọi ra báo tin anh H. bị thương nặng trong cuộc hành quân vào mật khu ở quận Mỹ An, vùng Đồng Tháp Mười . Mẹ chị đang trên đường vào, chưa biết chi thêm.Trong bóng chiều chạng vạng, ba chị em ngồi yên lặng. Không ai đủ sức đưa tay bật ngọn đèn điện. Chao ôi! Tuần trước tôi vừa đưa thư cho bạn. Anh đang đóng quân ở Đồng Tháp. Anh kể cho bạn nghe về G̣ Công - quê hương của bà Từ Dũ mẹ vua Tự Đức; về cam Cái Bè; về mận Trung Lương …Thượng đế ác nghiệt vậy sao? Anh vừa tṛn 24 tuổi, ra trường mới chín tháng…

Không biết bằng cách nào tôi đă đưa Cát Đằng về đến nhà. Bạn ngồi sau tôi xiêu vẹo như một cái xác không hồn. Tôi nói với bác gái bạn bị trúng gió rồi đưa bạn vào pḥng. Chân tay bạn lạnh ngắt. Đêm ấy tôi xin ở lại, thi thoảng lắng nghe tiếng rên rỉ đau đớn của Cát Đằng. Mọi ngôn ngữ trong giây phút này đều bất lực!

Nhưng nỗi bất hạnh không chỉ ngang chừng đó.Trong khi Cát Đằng định thưa thật với ba mạ để xin phép vào Vĩnh Long th́ mươi hôm sau, mẹ anh H. nhắn ra anh H. không chỉ bị thương nặng mà c̣n mất tích. Cầm bằng như anh đă chết.Thôi c̣n mong chi nữa. Lần này th́ bạn tôi quỵ ngă hoàn toàn. Nỗi đau ẩn giấu tận trong tim biến bạn thành một bóng ma câm lặng. Bác gái cứ căn vặn tôi hai đứa có chuyện chi không. Làm sao tôi dám trả lời. Thôi cứ đế bác tối tối thắp nhang ngoài cổng ngơ cầu cho con gái yêu đừng mắc “bệnh đàng dưới ”.

Phải sau ba tháng mẹ anh H. mới ra Huế. Bà sút gần bốn kí và hốc hác hẳn đi. Bà ôm lấy Cát Đằng khóc nghẹn “Con ơi! Bác không có duyên làm mẹ con rồi !”. Cát Đằng ̣a lên nức nở. Thôi cứ để bạn khóc cho nhẹ ḷng.Tôi thật đau xót khi thấy đêm đêm bạn lôi tấm ảnh hai người trao nhẫn ra ngắm nghía.

Không hiểu sao nhà anh H. không lập bàn thờ. Có lẽ niềm tin của người mẹ cho rằng con ḿnh chưa chết. Vâng, mất tích chưa hẳn là chết. Mắt anh sáng, tai anh to vậy mà. Chắc bác vẫn hy vọng một phép mầu nào đó chăng? Căn nhà đóng kín cửa. Mẹ anh H. vắng nhà luôn. Chị Hương bảo bà vào B́nh Dương chơi với cháu nội cho đỡ buồn. Khu vườn rộng thui thủi một ḿnh chị. Mỗi lần ghé thăm, nh́n Cát Đằng, chị lại bệu bạo “ Số em sao khổ thế H. ơi !”

Những đợt trao trả tù binh hai bên ở Lộc Ninh, Quảng Trị làm cho Cát Đằng hi vọng. Biết đâu anh sẽ trở về. Anh chỉ bị thương thôi mà. Bạn chăm chú theo dơi trên những tờ báo Tiền Tuyến, Sóng Thần… Nhưng tháng ngày qua. Niềm hi vọng hầu như đă thành tuyệt vọng. Bất chấp hiệp định Paris, chiến sự ngày càng ác liệt. Máy bay cứu thương liên tục hạ xuống bệnh viện Mang Cá trong Thành Nội…

Rồi Huế nháo nhác, tan tác…Rồi đất nước tang thương…

Ba Cát Đằng đi “cải tạo” v́ bị xếp vào loại “ Ngụy quyền”. Bạn tôi bước xuống cuộc đời.

Trải một tấm nilon ở góc chân cầu Trường Tiền, Cát Đằng đi bán chợ trời. Cô tiểu thư con nhà quyền quư ấy bây giờ phải bươn chải với gánh nặng áo cơm của cả gia đ́nh. Bạn bán từng cái áo nhà binh cho người đi lao động, vài cái lon Guigoz tiện cho người đi thăm nuôi, những chiếc áo dài cũ của vợ các sỹ quan một thuở huy hoàng, gói thuốc lá Tam Đảo nặng mùi khét lẹt cho đến cái chén kiểu, ly tách sang trọng một thời vang bóng...Nh́n bạn đếm từng hào tiền Bắc sau buổi chợ , tôi chảy nước mắt. Nhưng một nửa đất nước đều như thế, biết làm sao.

Thinh thoảng nhờ em gái Hoàng Lan coi hàng, chúng tôi lên Thiên An quét lá thông về làm chất đốt. Củi cũng phải mua bằng tem phiếu mà gia đ́nh chúng tôi làm ǵ có đặc quyền đặc lợi ấy. Sau khi nhét đầy lá vào hai bao tải, chúng tôi ngồi dựa gốc cây nghỉ mệt. Cát Đằng âu sầu đưa mắt nh́n chung quanh.Tôi biết trong đầu bạn đang nghĩ về những kỷ niệm xưa. Cũng nơi này, ngày ấy có một cặp t́nh nhân thật đẹp đang nắm tay nhau đi dưới rặng thông. Cảnh đấy người đây nhưng một người đà khuất bóng. Tôi không dám gợi lên điều ǵ với bạn. Mọi chuyện cứ như là một giấc mơ nhưng mỗi sáng mai thức dậy lại phải đối mặt với sự thật kinh hoàng.

Thành phố tăm tối hẳn đi. Mới 8 giờ tối điện đă cúp. Những chiếc Honda đổi chỗ cho giai cấp cán bộ. Huế xuất hiện xe đạp thồ. Những khuôn mặt đau khổ nhếch nhác. Những câu ca dao hiện đại được thầm th́ chuyền miệng. Những bài hát được chế biến bi hài. Người ta nhắc lại câu nói mười bốn chữ bất hủ của Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu. “Rồi cứ thế ni măi răng???” Mạ tôi ngữa mặt than trời rồi chặt hết những cây mai vàng thay vào mấy luống khoai lang cứu đói!

Bốn năm sau, ba Cát Đằng chết trong tù v́ sức tàn lực kiệt. Mạ bạn khô nước mắt đi thăm mộ chồng ngoài Thanh Hóa. Một mô đất trơ trọi trong rừng được đánh dấu bằng viên đá xanh lớn. C̣n đâu người đàn ông khả kính trụ cột gia đ́nh. Tóc bà bạc trắng. Cái lúm đồng tiền xưa kia đă trở thành ngoặc đơn rồi ngoặc kép.

Từ nước ngoài người con trai yêu Cát Đằng ngày đó xuất hiện như một vị cứu tinh. Anh ta gởi về giúp gia đ́nh bạn những xấp vải, những gói thuốc tây, những đồng đô la được khéo léo nhét trong hộp sữa… Tất cả chỉ nhằm một mục đích chinh phục t́nh yêu của người con gái Huế mà anh ta say đắm. Mạ bạn tha thiết khẩn nài “Con ơi! Thằng đó nó tốt, lại hiền lành, con nhà trí thức. Lấy hắn con cũng sướng mà các em cũng đỡ khổ. Với lư lịch này th́ nhà ḿnh không ngóc đầu lên được . Con chỉ có nước lấy anh xe thồ hoặc ông nông dân mà thôi” . Bạn tôi gục mặt vào hai bàn tay khóc nghẹn. Phải chăng bạn đang nghĩ đến một Thúy Kiều hiện đại?

Tôi khuyên Cát Đằng : Mọi chuyện đă trở thành quá khứ. Anh H. mất rồi. Đă gần 7 năm. Bạn đâu phải là kẻ phụ t́nh. Trong hoàn cảnh này đôi khi phải thực tế. Bạn yên lặng gật đầu.

Mọi chuyện được thu xếp nhanh chóng. Bà mẹ chú rể từ nước ngoài trở về. Một vài lễ nghi cần thiết trong buổi giao thời. Và xúc tiến giấy tờ bảo lănh.

Tôi đưa Cát Đằng lên thăm chị Hương lần cuối. May sao lại gặp mẹ anh H. từ B́nh Dương trở về. Bác bảo có thể bác sẽ vào trong đó ở hẳn. Bác ôm vai bạn tôi: “Bác mừng cho con. Biết tin này ở đâu đó chắc H. vui lắm”. Trên bàn thờ vẫn chưa có ảnh của anh. Ghê gớm thay ḷng tin của người mẹ. Bạn tôi xin phép được lạy trước bàn thờ ba lạy và nhét vào túi mẹ anh H. chút vốn liếng c̣m cỏi. Nước mắt người mẹ ứa ra tràn trề. Bà khẽ kêu “ H. ơi! ”.

Trước khi xuất cảnh, Cát Đằng đến nhà tôi ngủ lại một đêm. Bạn đem theo cái hộp bánh CHOCOLATE chứa những bức thư của hai người, tấm ảnh trao nhẫn được đặt lên trên. Cát Đằng bảo tôi “An Nhiên là một chứng nhân quan trọng trong mối t́nh lớn của ḿnh. Ḿnh không thể mang theo kỉ vật quư giá này. Bạn giữ giúp ḿnh cho đến lúc nào c̣n có thể ”. Tôi cất vào tủ sách, ḷng ngậm ngùi thương bạn.

Thời gian qua, Cát Đằng đă có một gia đ́nh êm ấm. Ông chồng thành đạt, hai con một trai một gái xinh xắn. Cả hai đang định cư ở thành phố Denver, tiểu bang Colorado. Tôi mừng cho bạn. Cuối cùng, một cô gái ngoan hiền như bạn tôi nhất định phải được sung sướng. Qua những cuộc tṛ chuyện từ nước ngoài, tôi tránh gợi chuyện ngày xưa.

Tôi cũng đă có gia đ́nh. Một ông chồng do bàn tay số mệnh sắp đặt. Một ông chồng yêu vợ thương con nhưng vô tâm. Tôi cũng chẳng bao giờ hé môi về chuyện bạn ḿnh…

***

Ngày mai, gia đ́nh tôi sẽ vào Nam lập nghiệp. Mở tủ sách, tôi cầm cái hộp bánh cũ. Những bức thư nhuốm màu thời gian nhưng tấm ảnh vẫn c̣n rất rơ. Ôi! Nụ cười hạnh phúc của cả hai người.

Tôi không thể đem chúng theo. Đốt th́ tôi không nỡ. Suy đi tính lại, tôi quyết định đem lên nhà chị Hương, nhờ chị đặt trên bàn thờ anh H. Không c̣n ǵ để hy vọng về anh nữa rồi.

Căn nhà vẫn như xưa dù thời gian có làm nó già và cũ kỹ hơn. Tiếng chim sâu vẫn kêu lách chách trên những ṿm cây xanh. Tôi dựng chiếc xe vào gốc ngọc lan, ḷng bùi ngùi. Kỷ niệm ngày xưa ùa về trong kư ức. Một chiếc xe lăn trên hàng hiên. Tôi trách ḿnh đă lâu không thăm mẹ anh. Cuộc sống bận rộn với cơm áo, gạo tiền làm ḿnh trở thành người có lỗi.

Tôi tự nhiên đẩy cửa vào pḥng khách khép hờ. Một người đàn ông nằm trên ghế sofa, tay cầm cuốn sách, chiếc chăn mỏng đắp ngang thân, phía bên dưới là một… khoảng trống. Anh ngước nh́n lên. Có phải tôi đang mơ? Đôi mắt ấy , gương mặt ấy… Đúng là anh H. Anh cất tiếng “An Nhiên đấy ư em? ”. Tôi bàng hoàng , ngơ ngẩn.

Vâng, anh H. Anh bị thương nặng nhưng không chết. Trong cuộc hành quân của Tiếu đoàn vào mật khu Đồng Tháp Mười, đại đội của anh sa vào ổ phục kích. Môt mảnh B40 đă bay vào lưng anh, chạm ngay cột sống. Anh được đưa về quân y viện Phan Thanh Giản, Cần Thơ. Bác sỹ cho biết mảnh đạn đă làm đứt dây thần kinh tủy sống dẫn đến khả năng bại liệt suốt đời. Trong cái đau đớn tận cùng của thể xác, anh vẫn nghĩ đến Cát Đằng. Không thể gắn số phận bất hạnh của ḿnh đối với người yêu, anh cắn chặt răng bảo mẹ báo tin với Cát Đằng là ḿnh bị mất tích. Và người mẹ đă làm theo lời anh…

Từ Cần Thơ, anh được chuyển vể Tổng y viện Cộng Ḥa. Các bác sỹ và y tá tận tâm chăm sóc anh. Vết thương bên ngoài tạm ổn, anh sang Trung tâm phục hồi chức năng. Mẹ già theo sát anh từng bước. Đó là lư do khiến bà bảo với Cát Đằng ḿnh vào Nam sống với người anh cả.

Sau ngày 30 tháng 4, tất cả thương binh nặng nhẹ đều bị tống ra đường. Anh về B́nh Dương nương tựa nhà anh Hùng. Vết thương không c̣n được quân y viện chăm sóc, lâu ngày bị hoại tử và hai chân anh bị tháo khớp tới gối. Mẹ già mất, Cát Đằng đă đi xa, anh quyết định về Huế sống phần đời c̣n lại bên người chị gái thương yêu. Gần mười mấy năm nay anh sống nhờ vào sự cưu mang, đùm bọc của các khóa Vơ Bị ở nước ngoài, những chiến hữu cùng đơn vị và một số anh em c̣n kẹt lại ở quê nhà... Cao quư thay t́nh nghĩa đồng môn của những chàng trai cùng trường Mẹ! Anh cũng tự ôn kiến thức để dịch thuật, để luyện thi cho các học sinh nghèo vào Đại học. Cụôc sống không đến nỗi thấy ḿnh là người vô dụng.

Cầm xấp thư và tấm h́nh, anh H. trầm ngâm bảo tôi: “Anh cám ơn An Nhiên. Cố vật đă t́m về cố chủ. Cứ để cho Cát Đằng nghĩ rằng anh đă chết. Đó chính là t́nh yêu của anh giành cho cô ấy”. Anh nâng chiếc nhẫn có viên hồng ngọc trên ngón tay áp út, âu yếm hôn vào nó. Chiếc nhẫn năm xưa, Cát Đằng đă lồng vào tay anh trong đêm Lễ trao nhẫn trên Vũ đ́nh trường.

Một cơn gió lạnh thoảng qua. Mùa Đông đă về trên thành phố.

Hương Thủy
Like Like x 3 View List

Offline Autumn Breeze

  • Full Member
  • ***
  • Posts: 150
  • dưới những khung trời gió
    • Vườn Hoa Việt
Re: Những câu chuyện thú vị
« Reply #5 on: August 27, 2021, 12:49:20 am »
Tự tạo cơ hội cho bản thân

“Khi bạn bước tới cánh cửa cơ hội, không cần phải gơ cửa, cứ đạp tung vào, nở một nụ cười và tự giới thiệu bản thân!”.

“Không có cơ hội” luôn là cái cớ của những người thất bại. Hầu hết với những người thất bại khi được hỏi đều kêu ca rằng họ thất bại bởi họ không nhận được những cơ hội như những người khác, không nhận được giúp đỡ của người khác… hoặc là do cơ hội chưa đến với họ.

Tuy nhiên, cơ hội phải do chính bạn tạo ra, chính bạn phải nắm bắt và tận dụng nó.




Có một câu chuyện kể về 1 vị thương nhân bán bể cá cảnh. Chuyện kể rằng một thương nhân nọ đến một thị trấn nhỏ mở cửa hàng buôn bán bể nuôi cá cảnh. Dù bể cá của ông rất đẹp, giá cả lại phải chăng nhưng đến mấy ngày liền vẫn không ai hỏi mua.

Vị thương nhân không nản chí. Một sáng nọ ông dạo bước ra khu chợ bán cá cảnh, ông t́m gặp một ông cụ bán cá vàng, đặt mua 500 con cá vàng với mức giá ưu đăi. Ông cụ rất vui. Ông đă buôn bán nhiều năm ở thị trấn nhưng chưa bao giờ bán được nhiều cá như vậy.

Mua cá xong, vị thương nhân bảo ông cụ gánh thùng cá, rồi cùng ḿnh đến phía thượng nguồn của con kênh đào đi qua thị trấn và bảo: “Ông thả toàn bộ 500 con cá vàng xuống chiếc kênh này”. Rất ngạc nhiên, nhưng ông cụ cũng làm theo và nhận tiền ra về.

Ngay hôm sau, một tin đồn lan khắp thị trấn: ở trong kênh đào có rất nhiều cá vàng đẹp. Người dân thị trấn ṭ ṃ tranh nhau chạy đến xem. Nhiều người c̣n nhảy xuống kênh t́m cách bắt cá vàng.

Những người đầu tiên bắt được cá liền hồ hởi đi mua bể, đồng thời kích thích những người chưa bắt được cá càng thêm cố gắng. Trong làng, dần dần hầu khắp các nhà đều nuôi cá vàng. Cửa hàng bán bể cá của vị thương gia phút chốc trở nên đông đúc, hàng bán không kịp.

Thực ra trong kinh doanh hay cả trong cuộc sống, nếu bạn có thể ư thức được thời cơ trước khi nó đến, để tự tạo ra cơ hội, tự đẩy cơ hội đến sớm hơn với ḿnh th́ sẽ sớm thành công. Có người gọi thời cơ là vận may, nhưng dù sao đi nữa những người biết cách lợi dụng thời cơ, tự tạo cơ hội sẽ có nhiều thuận lợi hơn những người chỉ biết than thân trách phận.

Danh ngôn có câu “Nếu cơ hội không gơ cửa nhà bạn, có nghĩa là nhà bạn chưa có cửa, hăy tạo ra một cánh cửa!” – hăy tự tạo ra cơ hội cho chính ḿnh.





Nguồn và ảnh sưu tầm
Những câu chuyện thú vị ncctv.net
🌸 Cô Chủ Nhà Vườn Hoa Việt 🌸
Like Like x 2 View List

Online Đậu

  • Full Member
  • ***
  • Posts: 171
Re: Những câu chuyện thú vị
« Reply #6 on: August 27, 2021, 07:38:58 am »
Liệu t́nh yêu của họ sẽ bền vững?. Hay anh này phải ngậm ngùi tập hát bài Lầm, Tôi đă lầm đưa em sang đây... như bao anh chàng trai Việt về VN cưới vợ rồi đưa qua bển sống, để rồi hơn 3 năm sau thấm thía với những lời của bài hát này?.  ;D

Mời đọc một câu chuyện thú vị trong buổi sáng nay bên tách cà phê và nếu có thể được, cùng bàn luận cho vui nhà vui cửa.


Chàng trai Mỹ vượt 'băo Covid-19' đến Sài G̣n cầu hôn.

Ngày Evan lên đường sang Việt Nam, mẹ anh khóc v́ thương đứa con trai lần đầu đi xa, c̣n bố đầy lo lắng nói 'ở Mỹ không có phụ nữ hay sao'.

Khi được hỏi "yêu Thủy Tiên v́ điều ǵ?", Evan Farfan không có câu trả lời. Thay vào đó anh nói: "Tôi không thể lựa chọn được t́nh yêu, nó tới và cuộc sống của tôi đảo lộn".0


Bất chấp Covid-19 đang hoành hành, Evan, 27 tuổi, đă thực hiện chuyến đi xa nhất trong đời để cầu hôn Thủy Tiên, cô gái anh yêu qua mạng. Ảnh: Đỗ Chung.

Chuyện t́nh yêu của chàng trai Mỹ 27 tuổi với cô gái Việt Nam bắt đầu tháng 2/2020, khi Covid-19 bắt đầu lan rộng khiến nhiều người phải ở trong nhà. Ở Brooklyn, New York, Evan đang học thêm tiếng Việt để chuẩn bị cho chuyến du lịch qua 7 nước Âu - Á vào mùa hè. Ư định này đưa anh đến một trang web trao đổi ngôn ngữ, rồi quen biết với Thủy Tiên - cô gái Sài G̣n 23 tuổi cũng đang đầu tư cho tiếng Anh để phụ giúp công ty gia đ́nh.

Nhớ về ngày đó, Thủy Tiên cho biết Evan gửi hai câu làm quen đơn giản: "Xin chào! Tôi muốn học tiếng Việt". Nhưng có lẽ chính mục đích giống nhau nên cuộc tṛ chuyện tự nhiên. Sau vài ngày họ quyết định gọi cho nhau để việc học hiệu quả hơn.

Hai người nói về gia đ́nh, quê hương, sở thích và càng tṛ chuyện Evan càng thấy ăn ư, có cùng suy nghĩ về nhiều vấn đề với cô gái ở bên kia đại dương. Từng câu nói và hành động của Thủy Tiên đều cuốn hút Evan. Anh biết đó là cô gái tốt qua cái cách cô cưu mang chó mèo hoang, chữa bệnh và chăm sóc chúng.

Thủy Tiên cũng thấy nói chuyện với chàng trai thoải mái đến mức tâm sự được cả những bí mật chưa từng kể với ai. "Nhiều khi nói xong ḿnh chột dạ, sao có thể dễ mở ḷng được đến thế, nhưng rồi trấn an dù sao chỉ là bạn trên mạng, không bao giờ gặp gỡ", cô chia sẻ.

Chừng 4 tháng sau khi quen, Evan tỏ t́nh song Tiên từ chối. Thêm cả chục lần khác, anh cũng bị khước từ v́ Tiên nghĩ mối quan hệ ảo này sẽ chẳng tới đâu. Evan kể, những ngày đó anh đứng ngồi không yên, lúc thức cũng như lúc ngủ toàn là h́nh ảnh của cô gái Việt. "Tôi chưa từng trải qua một thứ t́nh cảm nào mănh liệt tới vậy. Tôi biết cô ấy chính là tri kỷ, là một nửa của ḿnh", anh chia sẻ.

Ngày 13/6, một lần nữa Evan thổ lộ ḷng ḿnh. Ban đầu anh nói tiếng Việt, rồi chuyển qua tiếng Anh. Khi ngôn ngữ không c̣n đủ sức diễn đạt t́nh cảm, Evan khóc. "Chưa gặp ngoài đời mà anh ấy đối với ḿnh kiểu như moi hết trái tim, nhà có ǵ cũng mang cho hết. Hôm đó ḿnh nhận lời v́ anh quá chân thành", Thủy Tiên chia sẻ.

Từ lúc này, Evan đă tính đến tương lai của hai người. Anh hủy chuyến du lịch. Để tiết kiệm thêm tiền sang Việt Nam, ngoài làm việc cho công ty của gia đ́nh, Evan nhận thêm một công việc part-time, giờ làm lên đến 12 tiếng mỗi ngày. Ngơi việc là anh nhắn tin cho bạn gái, ngay cả lúc cô đang ngủ, để cho cảm giác luôn có ḿnh bên cạnh. Cứ 10 ngày anh lại gửi cho cô một bức thư tay. Vào Chủ nhật, họ thường bật video nói chuyện với nhau cả ngày.

Đầu tháng 7/2020 có thông tin Việt Nam mở cửa, Evan liền đặt vé. Khi tấm vé đầu hủy, anh đặt tấm vé thứ hai, song chuyến bay vẫn không thể thực hiện. Chàng trai New York tiếp tục đặt vé lần thứ 3, thứ 4. "Mỗi lần bị hủy vé là một lần tôi tuyệt vọng. Tôi đă soạn sẵn đồ đạc vào vali ngay từ khi đặt tấm vé thứ nhất và vẫn giữ nguyên v́ tin trước sau sẽ được gặp Tiên", anh kể.

Tháng 10, Việt Nam mở cửa đường bay cho một số nước và chuyên gia nhập cảnh cũng là lúc Evan xin được công việc kỹ thuật trong một công ty tại Sài G̣n. "Ngày được thông báo tấm vé thứ năm thành công, tôi sung sướng đến mức cả đêm bồn chồn, tim đập nhanh không ngủ được", anh kể.


Evan cho biết t́nh yêu dành cho Tiên là không ǵ có thể sánh nổi, v́ thế anh sẵn sàng vượt qua mọi khó khăn, trở ngại để đến với cô. Ảnh: Nhân vật cung cấp.

Trước ngày bay sang Việt Nam đầu tháng 11/2020, chàng trai ghé thăm bà nội. Ngồi bên bà nhâm nhi tách trà chiều, Evan kể về người con gái anh yêu. Trong cái ôm từ biệt, bà dặn ḍ: "Hăy nhớ, luôn nghĩ 3 giây trước khi làm một việc ǵ. Chúa phù hộ cho con. Chúc con đạt được tất cả những ǵ con dự định và trở lại an toàn".

Gia đ́nh Evan là người gốc Colombia có truyền thống bao bọc con cái như người Việt, nên cha mẹ anh rất lo lắng khi con đi xa. Sự hiểu biết hạn chế về Việt Nam cũng khiến họ sợ con đến đây không an toàn, đặc biệt khi Covid-19 quật ngă cả những người trẻ. Nhưng biết không thể ngăn cản con, mẹ Evan gạt nước mắt chúc con "t́m được người con gái trong mơ". Bố Evan đă thốt lên trước lúc con lên máy bay: "Ở Mỹ không có con gái sao mà con phải đi xa thế?". Chàng trai nh́n bố mẹ ḿnh, hạ quyết tâm: "Con yêu và tin cô ấy. Mong bố mẹ hăy tin con".

Evan Farfan trải qua hơn 20 giờ bay và nhiều ṿng test Covid-19, trước khi ra khỏi sân bay Tân Sơn Nhất và về thẳng một khách sạn để thực hiện cách ly. Tối 20/11, lần đầu tiên anh nh́n thấy bạn gái ngoài đời. Trong ánh điện mờ mờ từ tầng ba nh́n xuống, anh thấy cô đứng đó đội mũ bảo hiểm, khẩu trang kín mặt, hai tay giơ lên hộp đồ ăn. Dù chẳng thể nh́n rơ mặt, Evan biết Tiên cũng như ḿnh, đều đang hạnh phúc cay xè mắt.

Chỉ vài phút Thủy Tiên đă rời đi và tiếng chuông cửa vang lên. Evan nhận hộp đồ ăn ấm nóng. Anh ḱm nén cơn đói, nh́n đồng hồ qua 20 phút để Tiên về tới nhà rồi mới mở từng hộp đồ ăn. Đút vào miệng miếng cơm với cà ri, chàng trai khóc sướt mướt nói với bạn gái qua điện thoại: "Bao nhiêu tiền cũng được, khó khăn đến thế nào cũng được, miễn sao được về bên cạnh em là vô giá".

Ngày được "ra trại", Evan thức dậy từ 7h sáng, cạo râu, mặc quần áo đẹp, rồi xem lại một lần nữa chiếc nhẫn cầu hôn đă mua từ tháng 8. Vốn tưởng buổi trưa được ra nhưng hôm đó ở Sài G̣n ghi nhận ca mắc mới, nên phải đợi đến tối. Cả một ngày đứng ngồi không yên, Evan động viên bản thân đây lại như một khó khăn nữa thử thách ḿnh. 20h, anh đứng trước cửa khách sạn, nh́n thấy bạn gái từ xa tới. Họ trao nhau cái ôm và nụ hôn đầu tiên không hề ngượng ngùng.


Evan và Thủy Tiên kết hôn cuối năm 2020 và dự định khi hết Covid-19 sẽ tổ chức đám cưới có sự chung vui của hai bên gia đ́nh. Chàng trai Mỹ hiện đă có thể giao tiếp bằng tiếng Việt được với gia đ́nh vợ. Ảnh: Đỗ Chung.

Về đến nhà Tiên, Evan quỳ xuống cầu hôn và Tiên đồng ư. Ngày hôm sau, anh xin phép bà nội và bà mẹ Tiên bằng tiếng Việt: "Cho con được cưới Tiên". Đôi uyên ương đă đăng kư kết hôn đầu năm 2021.

Từ đó tới nay Evan sống cùng gia đ́nh Tiên tại quận B́nh Thạnh. Sự hiền lành của anh được ḷng cả đại gia đ́nh vợ. Ngoài những lúc làm việc, anh và Tiên cùng nhau chăm sóc hơn 20 chú chó và mèo bị bỏ rơi. Trong những ngày Sài G̣n vật lộn với đợt dịch này, chàng rể ngoại phụ giúp mẹ vợ và vợ mỗi trưa nấu 35 suất ăn, cùng với những người hàng xóm tập kết đến địa điểm để tặng cho những hoàn cảnh khó khăn.

"Tôi không hối hận dù hiện tại New York mở cửa, mọi người được tự do hơn, trong khi Sài G̣n đă giăn cách 3 tháng. Với tôi, không c̣n ǵ tuyệt vời hơn là được ở bên Tiên và hàng ngày ăn cơm cô ấy nấu", chàng trai Mỹ nói.

Phan Dương.


Like Like x 2 Love Love x 1 View List

Offline Autumn Breeze

  • Full Member
  • ***
  • Posts: 150
  • dưới những khung trời gió
    • Vườn Hoa Việt
Re: Những câu chuyện thú vị
« Reply #7 on: August 27, 2021, 08:00:51 am »
Câu chuyện dể thương quá Ước ǵ em cũng có 1 mối t́nh dể thương như vậy á - so sweet luôn à!!!

🌸 Cô Chủ Nhà Vườn Hoa Việt 🌸
Like Like x 1 View List

Online Đậu

  • Full Member
  • ***
  • Posts: 171
Re: Những câu chuyện thú vị
« Reply #8 on: August 27, 2021, 08:03:58 am »
Những điều rút ra từ câu chuyện trên: (Lời bàn hơi tào lao mía lau của Mr Đậu nha, có đụng chạm cũng chỉ là từ những điều tai nghe mắt thấy của cá nhân ḿnh... h́ h́...).

1/ Câu nói hay nhất của anh này khi được hỏi lư do v́ sao yêu cô kia: "Tôi không thể lựa chọn được t́nh yêu, nó tới và cuộc sống của tôi đảo lộn". Từ đó ta có thể suy ra, khi nh́n thấy một tên đàn ông, con trai nào đang khỏe mạnh b́nh thường bỗng dưng lăn đùng ra sùi bọt mép, mồm cứ ú ớ gọi tên cô kia cả ngày lẫn đêm, sau đó có những hành động khùng khùng điên điên không giống ai chẳng hạn th́ có nghĩa là hắn đang yêu đó nha.  ;D

2/ Tỏ t́nh mà không kèm theo nước mắt hay tiếng hít hà thổn thức là không ăn thua, bởi phụ nữ con gái luôn cảm động và rớt tim khi nghe tiếng khóc của đàn ông với ḿnh. Minh chứng rơ ràng trong câu chuyện kể trên, anh kia tỏ t́nh nhiều lần trước không có nước mắt nên không ăn thua, chỉ đến lần cuối cùng vừa khóc hu hu vừa nói th́ cô kia mới xiêu ḷng.

3/ Hăy để ư đến chi tiết khi cả hai lần đầu gặp gỡ dă không ngượng ngùng khi trao cho nhau nụ hôn nồng nàn. Ấy là bởi cả hai đă đạt được đủ độ chín trong t́nh yêu rồi, dường như trong thời gian t́m hiểu nhau họ đă quá thân thuộc để hiểu hết về nhau, kể cả chuyện thầm kín luôn, thế nên khi gặp nhau là hun luôn chứ không cần phải nh́n kỹ vào mặt nhau xem có bao nhiêu sợi râu, bao nhiêu hột nút ruồi trên mặt. Tức là chỉ nên gặp nhau khi đă quá hiểu rơ về nhau chứ không nên gặp nhau rồi mới t́m hiểu nhau sau.

4/ Tui tin câu chuyện t́nh yêu của họ sẽ có kết thúc có hậu và bền vững, bởi hai lư do, thứ nhất là nó xuất phát từ t́nh yêu của anh kia và sự cảm động của cô này, thứ hai là v́ anh kia là người nước ngoài, không phải là đàn ông Việt. Nếu anh kia là người Việt về VN gặp gỡ và xin cưới hỏi kiểu này th́ niềm tin của tui sẽ sụt giảm đi hơn 50%, đó là một thực tế khá rơ ràng. Thêm nữa, chỉ có người VN ta mới có bài hát Lầm, Tây U họ không biết bài hát đó...  ;D

Buồn buồn chọc ghẹo chút, đừng ném đá em tội nghiệp.


Agree Agree x 1 Funny Funny x 2 View List

Online Đậu

  • Full Member
  • ***
  • Posts: 171
Re: Những câu chuyện thú vị
« Reply #9 on: August 27, 2021, 08:10:55 am »
Câu chuyện dể thương quá Ước ǵ em cũng có 1 mối t́nh dể thương như vậy á - so sweet luôn à!!!



Cũng dễ mà, tích cực t́m hiểu, tích cực giao lưu, mở rộng quen biết, quan trọng hơn là tích cực mở ḷng ḿnh ra th́ chắc chắn sẽ có một anh chàng nào đó từ một đất nước xa xôi diệu vợi  như Mỹ, Canada... t́m đến cầu hôn ḿnh liền thôi.

Hông ấy chịu anh Xyzabc nha, tui giới thiệu cho, nghe đâu anh ư cũng đẹp trai, học giỏi, con nhà giàu mà c̣n độc thân nữa đó.  ;D
Like Like x 1 Funny Funny x 2 View List

Offline Autumn Breeze

  • Full Member
  • ***
  • Posts: 150
  • dưới những khung trời gió
    • Vườn Hoa Việt
Re: Những câu chuyện thú vị
« Reply #10 on: August 27, 2021, 08:55:27 am »
đẹp trai, học giỏi, con nhà giàu mà c̣n ...độc thân th́ ..th́ có vấn đề ǵ không ạ?

🌸 Cô Chủ Nhà Vườn Hoa Việt 🌸

Offline Autumn Breeze

  • Full Member
  • ***
  • Posts: 150
  • dưới những khung trời gió
    • Vườn Hoa Việt
Re: Những câu chuyện nhân văn và thú vị
« Reply #11 on: August 30, 2021, 02:02:36 am »
5 bài học Khởi nghiệp từ Lư Tiểu Long



Không chỉ thành công trong lĩnh vực điện ảnh, huyền thoại vơ thuật Lư Tiểu Long (Bruce Lee) c̣n được biết đến như một doanh nhân thành đạt với nhiều triết lư đúng đắn mà các nhà khởi nghiệp trẻ ngày nay có thể học hỏi.
Sau đây là 5 câu nói nổi tiếng của Lư Tiểu Long luôn đúng và cần thiết đối với giới doanh nhân, được đăng trên trang Inc.:

1. Đừng nghĩ nhiều quá, cứ làm đi
“Nếu dành quá nhiều thời gian suy nghĩ về điều ǵ đó th́ bạn chẳng bao giờ hoàn thành được chúng”.

Doanh nhân thường bị ám ảnh v́ suy nghĩ quá nhiều. V́ sợ gặp thất bại nên họ dành nhiều thời gian cố gắng tiếp cận vấn đề theo cách mà họ cho là đúng đắn nhất. Tuy nhiên, Lư Tiểu Long không nghĩ vậy. Ông tin rằng nếu thực sự muốn làm, bạn chỉ cần bắt tay vào làm thôi. Hành động này không chứng minh rằng bạn là người thiếu cẩn trọng, ngược lại, nó giúp bạn bước vào “vùng an toàn” và thúc đẩy bản thân nỗ lực nhiều hơn.

Trên thế giới, đă có nhiều vận động viên thành công tham gia thi đấu từ lúc nhỏ trong khi đồng nghiệp của họ lại chọn cách luyện tập trong thời gian dài trước khi quyết định liệu có nên thi đấu thực sự hay không.

2. Kiềm chế cơn giận
“Tính nóng nảy sẽ sớm biến bạn thành kẻ ngốc”.

Doanh nhân là những người thực sự đam mê với công việc của ḿnh, tuy nhiên, thi thoảng cảm xúc này lại được bộc lộ không đúng cách. Có thể bạn sẽ cảm thấy thất vọng khi mọi chuyện xảy ra không như mong muốn, nhưng việc tỏ ra giận dữ chỉ khiến bạn trông ngớ ngẩn, chưa kể tốn nhiều thời gian, công sức vào chuyện vô bổ trong khi chẳng giải quyết được vấn đề.

Giải pháp ở đây là hăy học cách chấp nhận sự thật và cố gắng kiểm soát mọi thứ trong khả năng của bạn. Dù tốt hay xấu th́ đó cũng là “gia vị” cuộc sống mà ai cũng phải nếm trải.

3. Kiên định nhưng nên linh hoạt



“Hăy để ư xem, những cái cây cứng cáp nhất lại là những cây dễ bẻ găy nhất, trong khi tre, nứa lại sống sót được nhờ nương theo chiều gió”.

Lư Tiểu Long tin rằng việc tỏ ra kiên định trong quá tŕnh theo đuổi mục tiêu là điều cần thiết, tuy nhiên, cũng đừng cứng nhắc đến mức gây hại cho bản thân. Quan trọng là bạn nên linh hoạt trong cách xử lư.

Nếu t́nh h́nh thay đổi, chẳng hạn ngân sách công ty bị thu hẹp, một doanh nhân thông minh sẽ biết họ nên điều chỉnh các khoản thu chi theo hướng nào. Việc quá cứng nhắc và trung thành với mục tiêu ban đầu sẽ dễ khiến bạn gặp thất bại.

Đừng từ bỏ đam mê của ḿnh nhưng nếu tất cả dấu hiệu đều hướng đến việc thay đổi kế hoạch th́ bạn nên chấp nhận điều đó.

4. Có tinh thần trách nhiệm
“Kiến thức cho bạn sức mạnh nhưng nhân cách mới là thứ khiến người khác tôn trọng bạn”.

Bạn có thể là người thông minh nhất thế giới nhưng bạn nên biết nhân cách mới là thứ khiến người khác nể trọng. Khi trở thành doanh nhân, bạn sẽ phải đối mặt với hàng loạt khó khăn, và trong thời gian đó, bạn phải thể hiện ḿnh là người sẵn sàng chịu trách nhiệm và có giá trị riêng.

Doanh nhân là những người truyền cảm hứng cho những người khác, và họ biết sự tôn trọng là điểm mấu chốt khiến người khác chịu lắng nghe những điều họ nói. Để có được điều đó, doanh nhân phải là người có tinh thần trách nhiệm cũng như chấp nhận những lời chỉ trích hay khen ngợi. Liêm chính cũng là một đức tính cần thiết khiến người khác cảm phục bạn.

5. Không ngừng nỗ lực



“Tôi không sợ những kẻ tập một lần 10.000 cú đá mà chỉ sợ những người tập 10.000 lần cho một cú đá”.

Việc thử nghiệm nhiều thứ khác nhau để t́m ra thứ phù hợp với bản thân là sự cố gắng đáng khen ngợi. Tuy nhiên, trong kinh doanh, đây là cách làm sai lầm.

Phần lớn doanh nhân thất bại là những doanh nhân liên tục (Serial Entrepreneur – khái niệm dùng để chỉ những người thành lập những công ty mới sau khi đă làm chủ một hay nhiều công ty trước đó). Họ mở công ty, gặp thất bại, tiếp tục kinh doanh ở một lĩnh vực khác và không bao giờ bắt đầu lại trong cùng một ngành. Họ chỉ đơn giản thử nghiệm trong nhiều lĩnh vực khác nhau cho đến khi t́m ra thứ có thể thích ứng với ḿnh.

Trước hết, bạn cần hiểu rơ về lĩnh vực mà bạn đam mê, sau đó tiếp tục cố gắng t́m hiểu chúng cho đến lúc t́m ra cách thức phù hợp. Việc chạy theo xu hướng chỉ khiến bạn sớm gục ngă trước khó khăn mà bạn không lường trước.

Lư Tiểu Long tin rằng đức tính cần có ở doanh nhân chính là ḷng kiên tŕ. Kiên tŕ không đồng nghĩa việc bạn trở nên bướng bỉnh, chúng giúp bạn luyện tập nhiều hơn để đạt được thành công vững chắc.



Nguồn và ảnh sưu tầm
Những câu chuyện thú vị ncctv.net
🌸 Cô Chủ Nhà Vườn Hoa Việt 🌸
Like Like x 2 View List

Offline Autumn Breeze

  • Full Member
  • ***
  • Posts: 150
  • dưới những khung trời gió
    • Vườn Hoa Việt
Re: Những câu chuyện nhân văn và thú vị
« Reply #12 on: September 02, 2021, 02:25:03 am »
Gặp gỡ là một cái Duyên và đi qua cuộc đời nhau cũng là sự sắp đặt của ĐỊNH MỆNH!


1. Khi gặp được người mà bạn thật sự yêu thương:
Hăy nỗ lực giành lấy cơ hội trở thành một nửa của người ấy bởi v́ nếu người ấy ra đi, tất cả sẽ không c̣n kịp nữa.

2. Khi gặp một người bạn có thể tin tưởng được:
Cần giữ quan hệ tốt với người đó v́ trong cuộc đời mỗi người, gặp được tri kỷ không phải là điều dễ.

3. Khi gặp người đă từng giúp đỡ bạn:
Nhớ tỏ thái độ cảm kích đối với người ấy v́ họ đă mang lại sự thay đổi trong cuộc đời bạn.

4. Gặp người đă từng yêu bạn:
Nên nở nụ cười cảm kích với họ v́ đă giúp bạn hiểu thêm về t́nh yêu.

5. Gặp người từng ghét bạn:
Nên cười xă giao với họ v́ họ làm bạn trở nên kiên cường hơn.

6. Gặp người đă từng phản bội bạn:
Nên nói chuyện với họ v́ nếu như không phải họ, ngày hôm nay bạn sẽ không hiểu biết ǵ về thế giới này. 

7. Gặp người mà bạn đă từng yêu:
Nên chúc phúc cho họ, bởi v́ khi yêu, bạn chẳng đă từng mong muốn họ vui vẻ hạnh phúc đó sao?

8. Gặp người đi qua vội vàng cuộc đời bạn:
Cần cảm ơn họ đă đi qua cuộc đời này của bạn, bởi v́ họ là một bộ phận sắc màu trong cuộc sống phong phú và đa dạng của bạn.

9. Gặp người đă từng hiểu lầm bạn:
Hăy nhân thể giải quyết sự ngộ nhận, bởi v́ bạn có thể chỉ có một cơ hội này để giải thích mà thôi.

10. Với gia đ́nh của bạn:
Hăy cảm ơn một nửa của bạn hiện nay bởi v́ người ấy đă yêu bạn, v́ bạn và người ấy đang hạnh phúc.


Nguồn sưu tầm TueTamBlog
🌸 Cô Chủ Nhà Vườn Hoa Việt 🌸
Like Like x 3 View List