+-

Recent Topics

Góc riêng tư by Quốc Dũng
Today at 08:51:07 am

Trả nghiệp/Chuyển nghiệp, cái nào nên làm trước by Quốc Dũng
Today at 08:40:55 am

Món Ăn Người Hoa : Hoành Thánh by Quốc Dũng
Today at 08:37:20 am

Muốn khoẻ mạnh cần phải ... by Quốc Dũng
Today at 08:33:59 am

Tin NÓNG by Quốc Dũng
Today at 08:23:51 am

Góp ư về Kinh Thánh qua góc nh́n của TLTV by MHTL
Today at 03:28:06 am

Hỏi Bee by MHTL
Today at 03:17:02 am

Hát Cho Nhau Nghe by VươngVấn
Today at 02:48:19 am

Tại sao ?? by MHTL
Today at 12:30:29 am

Xin chào Nick MHTL by MHTL
Today at 12:22:49 am

Giải thích by Bee
April 18, 2024, 11:42:43 pm

T́m Đạo trong các tôn giáo ngày nay by MHTL
April 18, 2024, 09:26:09 pm

Nhạc Đạo Công Giáo by MHTL
April 18, 2024, 06:31:25 pm

Cái lợi và hại của Tôn giáo by MHTL
April 18, 2024, 06:15:11 pm

Đường con theo Chúa by River Rose
April 18, 2024, 05:57:48 pm

Khắc Phục Tại Nhà - Home Remedies by Tử Quân
April 18, 2024, 04:12:30 pm

Một góc buồn !!! by lamdzuyen
April 18, 2024, 03:56:43 pm

Tự sự... by Tử Quân
April 18, 2024, 03:39:03 pm

Nhac Thanh Ca by Bee
April 18, 2024, 03:11:03 pm

Nhờ by Bee
April 18, 2024, 02:47:03 pm

Tôi có cảm giác ... by Tử Quân
April 18, 2024, 02:30:15 pm

Muốn ăn th́…. by River Rose
April 18, 2024, 11:24:36 am

Christianity 201 by tuyetvan
April 18, 2024, 10:36:31 am

Christianity 401 by tuyetvan
April 17, 2024, 11:00:42 pm

Tin Đó Đây ...Đây Đố : Trao Gửi Yêu Thương by Bee
April 17, 2024, 03:11:56 pm

Sự thật by Tử Quân
April 17, 2024, 10:31:20 am

Kinh Thánh Công Giáo online by MHTL
April 17, 2024, 06:06:49 am

Số phận người thờ Thiên by MHTL
April 17, 2024, 05:51:20 am

Sức khoẻ và đời sống by MHTL
April 16, 2024, 04:39:18 pm

Vụ án Trương Mỹ Lan by Quốc Dũng
April 16, 2024, 06:40:56 am

Author Topic: TÂM SỰ NGƯỜI ĐỒ TỂ (ĐÀO NGỌC ÁNH)  (Read 23 times)

0 Members and 1 Guest are viewing this topic.

Offline rausam

  • Full Member
  • ***
  • Posts: 176
TÂM SỰ NGƯỜI ĐỒ TỂ (ĐÀO NGỌC ÁNH)
« on: December 09, 2022, 10:28:44 am »
TÂM SỰ NGHỀ ĐỒ TỂ.

TÁC GIẢ : ĐÀO NGỌC ÁNH.

( Chuyện em được nghe kể nên kể lại cho mọi người nghe ạ )
Vài ngày trước, chú hàng xóm cũ đă chuyển đi nhiều năm ghé nhà tôi chơi uống nước lúc tiện đường đi làm ăn xa.
Nói chuyện được một lúc, mẹ tôi hỏi chú rằng chú có c̣n làm cái nghề ngày xưa ấy không. Th́ chú mới bồi hồi mà nói
-" Không đâu chị ạ. Em bỏ được 7 năm nay rồi."
Mẹ tôi mới vặn hỏi lại:
-" Làm ăn đang tốt sao lại bỏ? Ngày xưa heo nhà chị nuôi toàn bán cho chú không ấy chứ."
-" Sát sinh như vậy đủ rồi chị ạ. Bây giờ em sợ lắm, gieo nghiệp đầy người."
Tôi nhớ lại khung cảnh ngày c̣n nhỏ tí đứng bên gốc cây nh́n theo chiếc xe chở mấy con heo mà mẹ tôi chăm bẵm, chúng nó thét lên, cái kiểu mà người ta hay gọi là " hét như heo bị chọc tiết ". Th́ thuở nhỏ ấy, làm ǵ đă biết sự đời, về cái khổ sinh khổ tử của chúng sinh thiên hạ, nên là tôi cũng không có mấy cảm giác bi thương, chỉ để vào tâm những câu than thầm của mẹ v́ cái sự nghèo đói năm xưa.
Lớn lên, tôi mới biết cách mở rộng tâm ḿnh ra, nh́n thấy những vụ đụng heo, rồi h́nh ảnh người ta lấy cái búa đập vào đầu con heo ấy làm tôi cảm thấy sợ, thật sự sợ. Tôi nghĩ rằng, nếu ḿnh là con heo ấy, cảm nhận của ḿnh ra sao, rồi cơn buồn nôn trào lên không thể kiểm soát, từ đó tôi bắt đầu sợ nh́n thấy những cảnh máu me đau đớn đó.
Quay lại nghe chú tâm sự.
Trong suốt cả chục năm hành nghề. Lúc mới vào, gia đ́nh chú làm ăn rất thuận lợi, năm này qua năm khác, cho đến lúc cái nghiệp nó phải trổ ra.
Ngày nọ, như thường lệ, chú cầm theo cái khăn lau mồ hôi và máu đi xuống ḷ mổ. Không khí nóng nực khiến người ta bức bối khó chịu, chú cầm con dao thường ngày lên, chặt phăng cái đầu khỏi ḿnh của con heo nọ. Bất ngờ, cái đầu rơi xuống đất, b́nh thường chú chặt chẳng bao giờ rơi. Thấy lạ nhưng chú cũng bỏ dao lên bàn mổ mà cúi xuống nhặt cái đầu lên. Trong giây lát, chú như bị thôi miên mà bị kéo vào ảo cảnh nọ. Ở đó, chú thấy ḿnh là chính con heo đó, bị chọc tiết, bị lóc từng thớ thịt, quặn thắt. Chú quay trở lại hiện tại, trong đầu vẫn văng vẳng tiếng hét thất thanh rùng cả ḿnh, mồ hôi lạnh túa ra như tắm.
Thấy chú thế, người phụ trong ḷ mới đến đỡ, sợ chú bị trúng gió rồi cũng khuyên bảo chú thôi nghỉ hôm nay về nghỉ, c̣n lại để anh em trong ḷ lo.
Chú đôi phần sợ sệt mà cũng đồng ư và chuẩn bị lên xe về.
Trên đường chạy con xe dream tàu về nhà, chú cứ như bị mất hồn mà nghĩ măi về chuyện lúc năy xảy ra ở ḷ mổ. Ngay lúc đó, chú bị tai nạn.
Người nhà nghe tin lập tức chạy tới bệnh viện, bác sĩ thông báo không có vấn đề ǵ lớn lắm nhưng chú cứ măi không tỉnh lại. Ngày qua ngày, người ta mới mách cho vợ chú đi t́m thầy xem sao. Bà đi thật, vợ chú đến t́m bà thầy ở tận huyện khác xem cho. Mới gặp bà đă nh́n ra cái khí đen đen quấn theo bên người vợ chú. Đang c̣n ngồi nghe th́ tiếng chuông cô lại đổ lên từng hồi giục giă, đầu dây bên kia người ta lại thông báo, anh con trai cả vừa bị tai nạn, té từ trên cao xuống khi đang làm việc.
Bà thầy cũng nghe xong cũng thở dài mà căn dặn.
-" Mau mau về nhà làm theo những ǵ tôi dặn th́ c̣n cứu được."
Cô gấp gáp chạy lên viện xem t́nh h́nh sao rồi cũng gấp rút chuẩn bị vài thứ bà thầy nọ dặn ḍ.
Ở đó, bà thầy nói với cô rằng do phạm vào nghiệp sát quá nặng, nên bị oan gia trái chủ từ nhiều đời trước nhân cơ hội phúc đức suy giảm mà đến đ̣i nợ, và phải chuẩn bị lên lễ cửu huyền thất tổ xin giúp đỡ may ra c̣n được.
Ngày hôm sau, cô mang theo bát tự của chú cùng ít đồ đă được dặn mà đến nhà bà thầy. Lễ xin cả buổi chiều th́ ngày hôm sau chú đă dần tỉnh lại tuy chưa nói được, nhưng nước mắt chú cứ tuôn ra 2 bên g̣ má.
( Em ko kể chi tiết tại v́ này em cũng chỉ nghe chú kể lại thôi.)
Vài ngày sau đó, cuối cùng chú đă được xuất viện.
Nghe chú kể, quăng thời gian hôn mê bất tỉnh ấy, chú thấy bản thân nằm trên giường bệnh, bị dẫn đi xuống tận địa ngục, ngay cả khi chú đă tỉnh dậy, bàn chân chú vẫn c̣n nóng ran như bị bỏng. Chứng kiến cảnh người ở dưới địa ngục muôn h́nh vạn trạng, tra tấn đủ kiểu man rợ mà lúc kể lại khuôn mặt chú vẫn không khỏi kinh hăi. Người ta đưa chú đến đối diện 1 chiếc gương lớn, được đặt ở giữa vực thẳm sâu không thấy đáy. Ở đó chú nh́n thấy cảnh ḿnh sát sinh, cảnh chú ở ḷ mổ, cảnh những tia máu bắn vào mặt rơ nét như chính chú đang ở đó vậy.
Sau khi tỉnh lại, như bừng tỉnh giữa cơn mê. Chú bỏ nghề làm đồ tể, bắt đầu bằng những chuyến xe chở hàng hàng ngàn cây số. Cũng từ đó, chú bắt đầu tu, tu nhân, tu thân, tu tâm trí. Chú thường xuyên ghé các chùa chiền mà trên con đường chú đi qua. Không mâm cao cỗ đầy, chú đến chùa với một cái tâm chân thành. Chẳng c̣n những ánh mắt hung tợn, tiếng hét thất thanh ám ảnh chú nữa.
Trước khi rời đi, chú nói lại một câu.
" Sát sinh như vậy đủ rồi chị ạ, ḿnh dừng tay thôi."
Đời người luôn có nhân quả báo ứng, chỉ là nó đến sớm hay muộn mà thôi 🙇

Share on Facebook Share on Twitter