Quê Hương Xưa

Tôn Giáo => Phật Giáo => Topic started by: rausam on April 14, 2022, 10:56:27 pm

Title: Đáng sợ cảnh giới sau liều thuốc ngủ tự tử .
Post by: rausam on April 14, 2022, 10:56:27 pm
ĐÁNG SỢ CẢNH GIỚI  SAU LIỀU THUỐC NGỦ TỰ TỬ
( Fb: Bùi Thanh Hiền trải lòng )
Nam mô Địa Tạng Vương Bồ Tát.
Bản thân mình cũng đã từng ngu si uống thuốc ngủ để tự tử. May mắn là mình được cứu sống nên ngồi đây viết lên những dòng này. Mong các bạn khi đọc xong sẽ suy nghĩ, việc gì cũng có cách giải quyết của nó, dù mau hay chậm thì cũng từ từ sẽ qua. Nhưng nếu bạn tự sát thì nỗi khổ ấy chất chồng lên thôi.

Trước kia vì bị người mà mình yêu thích mình hy sinh cho rất nhiều nói lời phũ phàng, rồi lại cũng vì người đó mà mình mắc nợ vay nặng lãi. Buồn và nãn lại lo sợ nên mình mua thuốc ngủ uống để cho người ấy hối hận. Khi đó mình được phát hiện và đưa đi súc ruột. Vì thuốc đã ngấm, hôn sâu, cả tuần mới tỉnh, lúc đang hôn mê mình thấy đi vào chốn ngạ quỷ, toàn những con người ko có quần áo, đầu nhỏ bụng to, tóc tai xù xì rất gớm. Đầy dẫy nhiều vô số. Khi đó mình nhìn lại mình sao cũng y như họ, mình khiếp đảm chạy đi và bị hai con quỷ khác đầu có sừng chụp hai tay mình lại, trong đầu mình vẫn còn suy nghĩ “Bồ Tát ơi cứu con” vì đó là thói quen từ nhỏ đã đi chùa. Vừa giẫy vừa kêu gọi bồ tát cứu, và vẫn chửi những con quỷ gớm giếc kia buông tao ra. Thế là cảm giác bị lôi quăng vô lại rất rõ rồi bất tỉnh. Đến khi tỉnh lại thì nhìn xung quanh thấy nhiều người nằm trên giường bên cạnh có người thân chăm sóc, khi nghe tiếng nói xì xào và nhìn thấy người thân của mình ngồi bên giường kèm theo tiếng xe cộ bóp kèn inh ỏi dưới kia thì mới biết mình vẫn còn sống.
Cảm giác lúc đó dù rất mệt nhưng vui mừng lắm rồi lại thiếp đi. Đến lúc tỉnh lại là bác sĩ đang khám, thấy vừa tỉnh lại là bác sĩ hỏi “tỉnh rồi à, chưa chết đang ở bệnh viện” và kèm theo 1 trận chửi của bác sĩ đến nỗi quê với mọi người xung quanh.

Và sau đó xuất viện về, người mà mình đã tự tử vì người đó đứng trước gia đình mình từ chối chịu trách nhiệm và yêu cầu gia đình mình giữ mình đừng làm phiền người đó.
Mẹ mình đứng ra trả nợ hết cho mình, cho mình vốn liếng làm lại từ đầu. Các bạn có biết ko, người buồn lo đau khổ nhất là mẹ, người bên cạnh chăm sóc an ủi mình là mẹ. Mẹ bảo “ nếu mình chết thì mẹ cũng sẽ chết theo mình”. Thế nhưng mình lại vì người khác mà chết. Cũng may mình còn sống để nhìn cái con người kia đang khốn khổ như thế nào, mình còn sống để ko đau khổ cùng cực vì tội tự tử, cái đau đớn nhất là nhìn người nuôi nấng mình mấy chục năm chưa được vui vẻ ngày nào vì con mà phải đau khổ vì mất con. Cái đau khổ, khốn khổ nhất là chứng kiến mình vì người ta mà chết nhưng người ta chỉ lợi dụng mình xong thì vứt như rác.
Bây giờ mình vẫn sống, đã có gia đình và cho mẹ thằng cháu ngoại. Mẹ vui và hạnh phúc vì còn được “thấy con” như lời mẹ nói và còn có cháu ngoại dù gian nan, vất vả , cực khổ. Giờ nhìn lại mình thấy mình may mắn và tự hỏi “ngày đó sao mày ngu thế”. Lần tự tử đó chính là nỗi đau, nỗi ám ảnh nhất cuộc đời mình.
Tội tự sát dù rất nặng bạn ạ. Dù không chết nhưng cuộc sống rất khổ sở, do ngu si mình tự sát, không chết nhưng may mắn, cơ hội điều mất đi. Mình phải trả giá rất nhiều vì phút ngu si đó. Được thân người đã rất khó, lại được cuộc sống đầy đủ sung sướng thì đã có căn tu, gieo thiện duyên rất lớn. Vậy mà mình lại muốn hủy hoại nó, giờ sống chật vật khổ sở thì mới tiếc mới quý ngày trước.

Mình giờ đã hiểu, đang sám hối và ăn chay trường. Hằng ngày tinh tấn tụng Kinh Địa Tạng và Kinh Pháp Hoa, sám hối tội căn. Vì hằng ngày tụng kinh nên mình hiểu mình đã có căn tu và duyên lành với Phật Pháp rất lớn nên mới được như ngày hôm nay. Từ ngày dứt bỏ ăn mặn, chuyên tâm tụng kinh niệm Phật, cuộc sống mình từng ngày thay đổi.
Mình muốn chia sẻ với các bạn vì mình mong rằng các bạn hãy trân quý sự sống bản thân. Nếu bạn hủy hoại nó bạn sẽ khó có lại được và nỗi thống khổ bị đày địa ngục rất lớn lại không bằng nỗi thống khổ mà hằng ngày bạn chứng kiến cha mẹ bạn đau khổ vì con ngu si bằng linh hồn và linh hồn bạn chứng kiến cảnh người mà bạn đã vì họ mà đánh mất thân người lại sống vui sướng nhởn nhơ như chưa bao giờ biết đến bạn thì nỗi uất hận đó ko thể nào bày tỏ hết được. Như mình còn đang sống sờ sờ mà nhìn họ vô tình đến như vậy mà mình còn phẫn uất đây huống gì chứng kiến cảnh ấy bằng linh hồn.
Vì vậy mình muốn chia sẻ câu chuyện của mình để mong mọi người đừng giống như mình hay tệ hơn mình nữa là phải chết.
THÂN NGƯỜI KHÓ ĐƯỢC, PHẬT PHÁP KHÓ NGHE, XIN HÃY TRÂN QUÝ !
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT __()__