Mùa thu năm 1520, Johann Eck công bố sắc chỉ tại Meissen và các thành phố khác bên Đức. Đức Sứ Thần Karl von Miltitz thử làm môi giới cho một giải pháp. Nhưng ngày mùng 10 tháng 12 năm 1520, Luther công khai đốt sắc chỉ và các sắc lệnh khác của Đức Giáo Hoàng tại Wittenberg. Trước đó, vào tháng 10, Luther đă gửi cho Đức Giáo Hoàng một ấn bản cuốn “Về sự tự do của Kitô hữu”. Hậu quả là ngày mùng 3 tháng giêng năm 1521, Đức Giáo Hoàng Leo X công bố sắc chỉ “Decet Romanum Pontificem” chính thức ra vạ tuyệt thông cho Luther.
Sự kiện này không chỉ riêng trong nội bộ Giáo Hội, nhưng cũng được công khai trước chính quyền xă hội. Ngày 18 tháng 4 năm 1521, Luther được lệnh tŕnh diện trước Hội nghị của Đế quốc thánh Roma, do Hoàng đế Carlo V triệu tập và chủ sự tại thành phố Worms trên sông Rhein trong các ngày từ 28 tháng giêng cho tới 25 tháng ba năm 1521. Johann Eck đại diện cho Đế quốc lên tiếng, như phụ tá của Đức Tổng Giám mục Trier, đă giới thiệu Luther với các bản bút tích của Luther trên bàn, và hỏi: đây có phải là các sách vở tài liệu của ông không? và ông có bênh vực các nội dung của chúng không?. Luther nhận đó là các tác phẩm của ḿnh, nhưng xin có thời gian suy nghĩ để trả lời câu hỏi thứ hai. Sau khi cầu nguyện và thăm ḍ ư kiến của bạn bè, ngày hôm sau, Luther trả lời: “Trừ phi tôi xác tín bởi chứng tá của Thánh Kinh hay bởi lư trí rơ ràng, v́ tôi không tin tưởng nơi Giáo Hoàng cũng như các Công Đồng, bởi như đă biết rơ là họ thường sai lầm và mâu thuẫn, tôi bị bó buộc bởi Thánh Kinh tôi đă trích dẫn và lương tâm tôi bị Lời Chúa bắt giữ. Tôi không thể và không muốn thu hồi bất cứ điều ǵ, v́ chống lại lương tâm th́ không thận trọng và không đúng. Xin Chúa giúp tôi. Amen!”.