+-

Recent Topics

Truyền giáo hay Truyền đạo? by MHTL
Today at 02:36:23 am

Sức khoẻ và đời sống by MHTL
Today at 02:05:59 am

cháu ngoại :) by Huệ Từ
Today at 12:58:34 am

đễ dành by tuyetvan
March 28, 2024, 11:39:19 pm

Bang Bang Bang by tuyetvan
March 28, 2024, 11:33:18 pm

Hỏi thăm với nick Quốc Hùng. by Huệ Từ
March 28, 2024, 10:59:25 pm

Tự sự... by Tử Quân
March 28, 2024, 08:43:52 pm

CG/TL by MHTL
March 28, 2024, 07:02:36 pm

Nhạc Đạo by MHTL
March 28, 2024, 06:02:20 pm

Gởi ... bạn hiền by Quốc Hùng
March 28, 2024, 02:57:49 pm

Cốt Lõi Của Đạo by Huệ Từ
March 28, 2024, 01:32:03 pm

Vai trò của Chúa Thánh Thần by MHTL
March 28, 2024, 02:15:27 am

Lời hay Ý cũng hay by MHTL
March 28, 2024, 02:01:14 am

LỄ PHỤC SINH by Quốc Hùng
March 27, 2024, 11:42:16 pm

Sự thật by Tử Quân
March 27, 2024, 11:03:10 pm

Đường con theo Chúa by River Rose
March 26, 2024, 11:19:18 am

Kễ chuyện "hình sự" by Quốc Hùng
March 26, 2024, 08:48:03 am

Nhạc tình by Quốc Hùng
March 25, 2024, 06:51:46 pm

Nhảm by Tử Quân
March 25, 2024, 05:45:39 pm

Một góc buồn !!! by Ngoc Han
March 24, 2024, 02:04:35 am

Muốn ăn thì…. by River Rose
March 23, 2024, 01:46:28 pm

Music in the 60's 70's 80's by tuyetvan
March 20, 2024, 09:06:33 pm

Hát Cho Nhau Nghe by VươngVấn
March 19, 2024, 01:35:42 pm

Dòng Thơ Nhạc Trích Đoạn by NTS
March 19, 2024, 01:20:03 am

Quora Collections by tuyetvan
March 18, 2024, 07:44:47 pm

Nguồn Cảm Hứng - Inspiration by VươngVấn
March 17, 2024, 12:11:25 am

Đức Phật Như Lai đã tạo ra thế gian là một thế giới kiên toàn by Huệ Từ
March 16, 2024, 12:48:26 pm

Những thảm kịch trong lịch sữ by tuyetvan
March 16, 2024, 10:53:27 am

Việt Nam Cộng Hoà by tuyetvan
March 15, 2024, 11:26:24 pm

Relax - Cười by tuyetvan
March 13, 2024, 08:57:23 pm

Author Topic: Con Đường Hẹp  (Read 468 times)

0 Members and 2 Guests are viewing this topic.

Offline Tử Quân

  • Hero Member
  • *****
  • Posts: 2629
Re: Con Đường Hẹp
« Reply #30 on: August 28, 2021, 06:09:06 pm »
Híc híc, bạn Tử Quân nói chuyện vui quá .... Bạn đi phớt qua rất là nhiều khái niệm ... Làm tui chạy theo mệt nghỉ .. nhưng bạn cứ tự nhiên, nghĩ sao nói vậy, tui sẽ cố gắng chạy theo mà ... haha ...

Bạn nói với tui rằng:  "Mỗi lần đón nhận 1 điều gì thì tôi đều giành rất nhiều thời gian nghiền nghẫm suy tư, cảm nhận rõ ràng từng chút một.  Thành ra tôi học được rất nhiều điều sau mỗi lần tự thân trãi nghiệm qua. "

Như vậy là bạn cũng có điểm dừng, cũng suy nghĩ và học , chứ đâu phải chỉ hành thôi phải không? hihi ...

Thế điểm học của bạn và của tui khác nhau ra sao?   Tui xin chờ để lắng nghe ...

Quành trở lại khái niệm đầu bạn nói , mà tui khen hay,  là bốc cục than hồng ... cầm lên để xem xét ... xem có bị phỏng tay không?  Tui thấy điều này rất là hay.  Không biết bản thân bạn có học theo kiểu này không?  Nhưng tui thấy có nhiều người học theo kiểu này ... Lý do vì sao họ lại học theo kiểu này thì cần phải tìm hiểu thêm nhưng tui có thể thấy đại khái có hai nhóm người học theo kiểu này ...   

Một là những đứa bé, không có khái niệm gì nhiều về môi trường chung quanh, đầu óc chúng giống như một tờ giấy trắng, gọi là blank, nên chúng thấy gì cũng muốn thử... Thí dụ như thọc tay vào ổ điện. Thấy súng thấy dao cũng cầm lên nhìn vào nòng súng thử, hay bóc lưỡi dao xem sao?  thấy đồ gì cầm được lên tay thì cũng liếm, ăn thử xem sao ? Đó là cách chúng học phải không bạn. Thế câu hỏi là bạn có nên để chúng tự nhiên học theo kiểu đó ? Hay phải đi theo canh chừng?  Hể thấy chúng thọc tay vào ổ điện thì kéo tay ra, hay là thấy nếm đồ gì thì mau giựt lại, nếu đó là bleach, hóa chất, thuốc độc, thuốc uống của người lớn, hay rượu v.v ...  ;D

Nhóm thứ hai là những teenagers, trẻ mới lớn và cảm thấy chúng đã biết tất cả, không còn gì phải học thêm, chúng cảm thấy invulnerable, có nghĩa là bất tử ... và những teenager này muốn thử tất cả, ... thí dụ như thuốc lá, rượu, thuốc phiện, drugs, lái xe hơi dù chưa có bằng lái, thử tình yêu, .. Kể cả trộm cướp hay tội phạm, cái gì cũng muốn thử qua ...  Nhưng chúng không muốn nghe lời khuyên của ai cả, chỉ muốn tự mình cảm nghiệm ...

À còn một nhóm thứ ba nữa .. những người này lớn tuổi hơn, nhưng cũng thích cầm cục than dơ lên để xem xét coi mình có bị phỏng tay không?   Lấy thí dụ như không chịu chích ngừa COVID, gọi là unvaccinate, không chịu đeo khẩu trang, ... không chịu giữ khoảng cách 3 mét, ... v.v .. Mấy người này cũng đang học theo kiểu bóc cuc than phải không anh Tử Quân ...

Còn nhiều cái họ thử mà mình kể ra không xuể, ... Như vậy là cách "bóc cục than lên xem xét"  của anh Tử Quân cũng có nhiều người theo đó chứ ...

Hihi, anh nói vậy thì mình đi chậm lại từng bước 1 thử nha.  Anh hỏi mình việc cầm cục than lên là học từ sư phụ mình hay là tự mình nghĩ ra.  Mình dùng câu hỏi sự khác nhau giữa học giả và hành giả để trả lời anh mà tại anh vô tình không rõ đó thôi. 

Ngay từ đầu mình đã ám chỉ, 1 đứa bé, hay 1 con người nào cũng vậy, chỉ cần mở lòng đón nhận, dù xấu hay tốt, thì cũng học được 1 điều gì đó, tuỳ theo sự hiểu biết phù hợp với trình độ nhận thức của đứa bé hoặc của người đó.  Trình độ nhận thức không chỉ là những gì đứa bé/con người đó đã học được từ những gì người khác truyền lại, mà còn phải bao gồm tự thân trãi nghiệm qua mới đúc thành được.

Như anh đã thấy, bao nhiêu người học vấn, có trình độ cao, nhưng chưa chắc đã có nhận thức đúng với 1 số chuyện mà họ chưa từng trãi nghiệm qua dù đã đọc, học, và được dạy dỗ từ những người có trình độ cao hơn họ ở 1 lúc nào đó.

Mình thử nhìn vào câu chuyện các môn đệ của Đức Giêsu chối Chúa.  Trước khi Đức Giêsu bị bắt đi, thì các môn đệ nghĩ rằng sẽ không bỏ rơi thầy mình, sẽ không chối bỏ thầy của mình.  Vậy mà khi Đức Giêsu bị bắt đi, thì các ông đã làm gì thì anh đã thấy rồi.  Đến sau này các ông hối hận vì sự yếu đuối và sợ hãi của các ông. 

Bởi vì trình độ nhận thức của các ông khi đó có hạn, nên các ông không thấy rõ được con người thật của các ông.  Các ông theo thầy mà chỉ học lý thuyết suông, thiếu trãi nghiệm.  Nếu các ông như những đứa bé, mở lòng đón nhận, xấu tốt gì cũng đón nhận, thì các ông sẽ học được nhiều hơn. 

Đứa bé nó không có sợ hãi, vì nó chưa biết nỗi sợ hãi là như thế nào, đến khi nó trãi nghiệm qua điều làm nó đau đớn, tổn thương, dẫn đến sự sợ hãi với điều đã làm nó đau đớn và tổn thương ở lần lập lại sau.  Nếu có thể tránh được, đứa bé đó sẽ tránh để điều đó xảy ra thêm 1 lần nữa.  Nhưng mà ở đời làm gì có chữ nếu.  Chỉ có sự lựa chọn đối diện, hay trốn tránh bỏ chạy.

Trốn tránh bỏ chạy sẽ làm đứa bé trở nên yếu đuối và nhu nhược hơn.  Ngược lại, đối diện sẽ giúp đứa bé lì đòn, can đảm, và tìm ra cách giải quyết điều đó triệt để hơn.

Nhờ luôn mở lòng đón nhận, đứa bé có được nhiều cơ hội học hỏi, trãi nghiệm, can đảm, trưởng thành, và vững vàng hơn.

Trong con người chúng ta, có đủ thiện và ác.  Đứa bé can đảm, nó không hề nghĩ đến 2 điều đó.  Nó cứ 1 đường thẳng tiến về phía trước.  Trong những đoạn đường nó đã đi qua, nó trãi nghiệm qua những lúc nó làm điều thiện, và những lúc nó làm điều ác.  Nó tất sẽ nhận ra sự khác biệt ở những lần nó làm những điều đó.  Nhờ đó, mà nó hiểu được những cái kết quả lẫn hậu quả khác nhau với những gì nó đã làm qua.  Nó có thể nhìn thấy trước được những cái kết quả và hậu quả khác nhau trước khi điều đang đối diện nó dần dần hình thành.  Nó sẽ có nhiều sự lựa chọn để giải quyết điều đang dần dần hình thành đối diện với nó 1 cách sáng suốt và hoàn hảo hơn vì nó đã tự thân trãi nghiệm qua.

Nó có thể dùng cái ác trong người nó để đối diện kẻ ác, và nó có thể dùng cái thiện trong người nó để đối diện với người thiện.  Nhờ thế, nó mới là 1 con người thật sự hoàn hảo. 

Tôi nhớ đến câu, nếu cánh tay anh làm cớ cho anh phạm tôi, thì hãy chặt bỏ nó đi.  Nếu mắt của anh cũng làm cớ cho anh phạm tôi, thì hãy móc bỏ đi.  Hihi, phải có đủ can đảm mới làm được điều ác với thân thể mình như vậy.

Anh Linh Đạo có dám làm không?